“Chỉ cần cậu Dịch đồng ý, cô Lăng đây có thể xuất viện bất cứ lúc nào” Bác sĩ nói.
Lăng Y Mộc đột nhiên có loại cảm giác nói không nên lời, bây giờ cô muốn xuất viện thôi cũng phải cần có sự đồng ý của Dịch Quân Phi sao?
“Được, tôi biết rồi” Cô lên tiếng.
Chờ đến khi bác sĩ cà hộ sĩ đã rời đi, cô đi vào buồng vệ sinh, nhìn bản thân mình trong gương, khuôn mặt trong gương cũng tương đối thanh tú, lông mày lá liễu, mắt hạnh mũi cao, cánh môi màu hoa đào, loé sáng dưới ánh đèn.
Khuôn mặt như vậy nếu so với bằng chung thì cũng có thể xem là đẹp, nhưng từ trước đến giờ ở bên người Dịch Quân Phi không thiếu nhất chính là người đẹp, so sánh với những người đó, cô thật sự không có điểm nào nổi bật cả.
Dịch Quân Phi rốt cuộc coi trọng cô ở điểm nào? Lăng Y Mộc cười khổ, chẳng lẽ là do lúc đầu bởi vì cô hiểu lâm anh là kẻ lang thang, cho nên anh cảm thấy thú vị, muốn tiếp tục chơi trò chị em này với cô sao?
Cô giơ tay xoa nhẹ lên môi mình, trong đầu hiện lên cảnh anh hôn cô.
Còn nhớ trước kia Hoa Nhiên đã từng nói: “Vẫn giống như trước vậy, cậu có biết đôi môi của cậu rất đẹp hay không?”
“Môi mình đẹp à?” Cô chưa bao giờ dành nhiều sự chú ý cho môi của mình như vậy, co chỉ biết hình môi của mình cũng khá ổn nhưng cũng không nhận ra có chỗ nào đặc biệt hơn người.
“Đúng vậy, thật xinh đẹp, hình môi của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209871/chuong-144.html