“Vậy thì sao, chỉ cần cháu muốn, cháu có thể khiến cô ấy chẳng thua kém một đứa con ông cháu cha nào trong thành phố hết!” Dịch Quân Phi trả lời.
“Cháu đừng có quên bố cháu đã chết như thế nào!” Ông cụ Dịch nghiến răng nghiến lợi.
Ánh mắt Dịch Quân Phi tối lại: “Cháu không quên, cho dù cháu.
thực sự muốn ở bên cô ấy, không có nghĩa là cháu muốn dâng mạng sống của mình cho cô ấy, cháu không giống như bố, sẽ không thề chết vì một người phụ nữ, càng sẽ không để cho một người phụ phụ kiểm soát mình!”
Cho đến giờ anh vẫn luôn là người kiểm soát mọi chuyện!
Ông cụ Dịch hừ lạnh một tiếng: “Hôm nay cháu đến đây để nói cho ông chuyện này sao?”
“Không” Dịch Quân Phi trả lời: “Cháu muốn ông để yên cho cô ấy!”
Ông cụ Dịch nheo mắt lại, xụ mặt giận dỗi: “Mày có ý gì? Mày đang uy hiếp ông nội của mày hả? Chẳng lẽ một ông già như tao còn không bằng một con đàn bà hả?”
“Ông nội à, cháu chỉ muốn nói cho ông biết mà thôi, cháu không có uy hiếp ông cái gì hết” Dịch Quân Phi khế cười: “Cháu muốn nói là ông đừng động tới cô ấy, cho dù giữa cháu với cô ấy có xảy ra chuyện gì thì ông cũng đừng động tới cô ấy. Tất nhiên là cháu cũng không biết cháu sẽ có phản ứng gì nếu ông thật sự động tới cô ấy đâu, sao ông không thử một lần nhỉ?”
Sắc mặt ông cụ Dịch hơi thay đối, nhiên cảm thấy run sợ.
Đây là người thừa kế mà ông đã nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209862/chuong-135.html