Chương trước
Chương sau
Trong phòng bệnh, ngoài tiếng ăn cơm thì gần như không còn âm thanh nào khác, hai ông cháu càng không có gì để nói chuyện.
Mặc dù y tá gắp thức ăn cho ông cụ cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng không dám hỏi nhiều. Dù sao, hai vị này cũng là nhân vật quyền lực ngất trời ở Thanh Thủy.
Cuối cùng, sau khi ông cụ Dịch ăn no được lưng lửng dạ thì mới nói: “Nghe nói khoảng thời gian gần đây cháu không ở nhà?”
“Vâng” Dịch Quân Phi lạnh nhạt lên tiếng. Ông cụ biết chuyện này không có gì là lạ, dù sao trong nhà cũng sẽ có tai mắt của ông cụ.
“Ở chỗ nào?”
“Bên ngoài” Dịch Quân Phi nói.
“Tại sao lại muốn ở bên ngoài?” Ông cụ Dịch hỏi.
“Trong nhà lạnh lẽo quá” Anh nói có vẻ tùy tiện, rồi lại gắp một con tôm, thong thả bóc vỏ.
“Nói đến đây, cháu đến tuổi này cũng nên có một đối tượng rồi, lát nữa ông bảo thư ký sắp xếp lại tư liệu của con gái nhà danh giá trong thành phố, cháu lựa chọn một người đi” Giọng điệu của ông cụ Dịch đơn giản như lựa chọn một bộ quần áo vậy.
Ngón tay đang bóc tôm của Dịch Quân Phi hơi dừng lại một chút rồi nói: “Không cần”
Ông cụ Dịch híp mắt lại: “Tại sao?”
“Nếu như chỉ là tìm phụ nữ rồi sinh con, vậy thì cháu đã chọn được rồi” Anh nói. Trước đây anh cảm thấy, nếu đã nhất định phải sinh con để sau này sẽ thừa kế nhà họ Dịch, vậy thì người phụ nữ nào sinh cũng được.
Thế nhưng bây giờ, anh lại nghĩ, nếu như cần phải có con, vậy anh hi vọng mẹ của đứa bé sẽ là Lăng Y Mộc.
Nếu như đứa bé kia thừa hưởng gen và dòng máu của anh với cô, hình như cũng không tồi.
“Chọn được rồi?” Ông cụ Dịch kinh ngạc: “Lẽ nào cháu…”
Đúng lúc này, đột nhiên điện thoại của Dịch Quân Phi vang lên.
Dịch Quân Phi hơi giật mình, lập tức lấy điện thoại trong túi ra, nhìn thông báo trên điện thoại, lập tức ấn nút trả lời. Nhưng khi anh nghe được giọng nói từ đầu bên kia, sắc mặt anh tái đi.
“Bình Quân… cứu… cứu.”
Mặc dù âm thanh khàn khàn đứt quãng, thế nhưng anh vẫn có thể lập tức nhận ra, đây là tiếng của Lăng Y Mộc.
Chỉ là anh chưa kịp trả lời, cuộc điện thoại đã bị ngắt. Anh lập tức gọi lại, nhưng không thể kết nối được.
Lễ nào Y Mộc đã xảy ra chuyện gì? Ngay cả chính anh cũng không biết, lúc này, sắc mặt của anh đã trắng bệch dưới ánh đèn. Anh lập tức nói với ông cụ Dịch: “Ông nội, cháu còn có việc, cháu đi trước đây”
Dứt lời, anh vội vàng chạy khỏi phòng bệnh.
Trên khuôn mặt ông cụ Dịch hiện lên vẻ lo lắng. Sắc mặt lúc vừa rồi của cháu trai khiến ông dường như nhìn thấy dáng vẻ của con trai năm đó vì người phụ nữ kia.
Vì người phụ nữ kia, con trai ông không ngại chúng bạn xa lánh, không tiếc vứt bỏ vinh hoa phú quý. Thế nhưng, cuối cùng thì sao, lại rơi vào kết cục thế nào?
Nếu như một người đàn ông quá yêu một người phụ nữ, thì đã định trước sẽ là bi kịch.
Còn bây giờ, người phụ nữ khiến Quân Phi thất thố, sẽ là người phụ nữ như thế nào đây?
Lăng Y Mộc không ngờ rằng, những người họ hàng này lại có thể bỏ thuốc cô. Tuy rằng lúc ăn cơm tối, cô không uống rượu, nhưng lại uống đồ uống. Lúc này, cả người cô nhữn ra, hoàn toàn không có sức lực gì.
Bà ngoại muốn ngăn cản, nhưng bị dì ba ngăn lại, còn cậu cả và cậu hai lại khiêng cô sang nhà họ Phùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.