Trong phòng bệnh, ngoài tiếng ăn cơm thì gần như không còn âm thanh nào khác, hai ông cháu càng không có gì để nói chuyện.
Mặc dù y tá gắp thức ăn cho ông cụ cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng không dám hỏi nhiều. Dù sao, hai vị này cũng là nhân vật quyền lực ngất trời ở Thanh Thủy.
Cuối cùng, sau khi ông cụ Dịch ăn no được lưng lửng dạ thì mới nói: “Nghe nói khoảng thời gian gần đây cháu không ở nhà?”
“Vâng” Dịch Quân Phi lạnh nhạt lên tiếng. Ông cụ biết chuyện này không có gì là lạ, dù sao trong nhà cũng sẽ có tai mắt của ông cụ.
“Ở chỗ nào?”
“Bên ngoài” Dịch Quân Phi nói.
“Tại sao lại muốn ở bên ngoài?” Ông cụ Dịch hỏi.
“Trong nhà lạnh lẽo quá” Anh nói có vẻ tùy tiện, rồi lại gắp một con tôm, thong thả bóc vỏ.
“Nói đến đây, cháu đến tuổi này cũng nên có một đối tượng rồi, lát nữa ông bảo thư ký sắp xếp lại tư liệu của con gái nhà danh giá trong thành phố, cháu lựa chọn một người đi” Giọng điệu của ông cụ Dịch đơn giản như lựa chọn một bộ quần áo vậy.
Ngón tay đang bóc tôm của Dịch Quân Phi hơi dừng lại một chút rồi nói: “Không cần”
Ông cụ Dịch híp mắt lại: “Tại sao?”
“Nếu như chỉ là tìm phụ nữ rồi sinh con, vậy thì cháu đã chọn được rồi” Anh nói. Trước đây anh cảm thấy, nếu đã nhất định phải sinh con để sau này sẽ thừa kế nhà họ Dịch, vậy thì người phụ nữ nào sinh cũng được.
Thế nhưng bây giờ, anh lại nghĩ, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209831/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.