"Bình Quân." Cô nói: "Tớ còn không biết phải ở lại bệnh viện tới khi nào, gọi cuộc điện thoại, để cho cậu ấy khỏi phải chờ cơm"
Lăng Y Mộc vừa nói vừa tìm được tên “Bình Quân” trong danh bạ, sau đó nhấn nút gọi. Rất nhanh điện thoại đã được kết nối, bên trong truyền đến giọng nói lạnh lùng trong trẻo của Dịch Quận Phi: "Chị"
"Tôi có chút việc, sợ là hôm nay sẽ về muộn, cậu... tự mình chuẩn bị cơm tối ăn đi nhé" Lăng Ý Mộc nói.
"Cái gì gọi là có chút việc chứ! Cậu cứ trực tiếp nói cho cậu ấy bây giờ cậu đang ở bệnh viện là được rồi." Tân Hoa Nhiên ở một bên nói chen vào.
"Chị, bây giờ chị đang trong bệnh viện à?" Giọng điệu của Dịch Quân Phi có hơi thay đổi.
"Ừ, ngã một cái, bây giờ đang ở bệnh viện chờ chụp Xquang" Lăng Y Mộc nói.
"Ở bệnh viện nào, bây giờ tôi sẽ tới." Dịch Quân Phi nói.
"Cậu không cần tới đây, bên này đã có Hoa Nhiên ở với tôi, cậu ở nhà chờ tôi về là được rồi." Cô vội vàng nói.
Đầu dây bên kia im lặng, qua một lát, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia lại vang lên lần nữa, vẫn cố chấp với câu hỏi lúc trước như cũ: "Bệnh viện nào?".
"Bệnh viện thành phố" Lăng Y Mộc hơi cắn môi trả lời. Mất mẹ từ nhỏ, lại cộng thêm việc sống trong trại giam ba năm, khiến cho cô dù có bất cứ chuyện gì cũng không muốn làm phiền người khác.
Hôm nay nếu không phải đúng lúc Tần Hoa Nhiên ở bên cạnh, chỉ sợ là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209805/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.