Vào cuối tuần, nhân dịp hiếm hoi đến lượt Lăng Y Mộc nghỉ ngơi, Tần Hoa Nhiên kéo Lăng Y Mộc đi dạo phố.
Có lẽ hai người đã lâu không đi dạo phố. Đi dạo với Tần Hoa Nhiên làm tăng Y Mộc bỗng có cảm giác quay lại lúc xưa.
Giống như năm đó, trước khi cô gặp rủi ro, cũng vào cuối tuần, cô thường kéo Hoa Nhiên đi dạo phố. Không buồn không lo, như thể khung cảnh trên con đường phía trước của cuộc đời luôn đẹp đẽ.
“Đúng rồi, Bình Quân đâu? Bây giờ cậu đã hiểu rõ cậu ta hơn chưa? Ví như quê quán của cậu ta ở đâu? Trong nhà còn ai không?” Tóm lại, điều Tần Hoa Nhiên lo lắng nhất là bạn thân sẽ gặp phải tên lừa đảo.
“Tớ chỉ biết bố cậu ấy đã qua đời, hình như mẹ cậu ấy đã bỏ họ đi, còn những thứ khác thì cậu ấy chưa nói, với cả tớ cũng không hỏi” Lăng Y Mộc cười nói.
Cậu bị đần hả, sao không hỏi nhiều hơn chứ, dù gì cũng phải biết trước kia cậu ta làm gì mới được!” Tần Hoa Nhiên trách.
Lăng Y Mộc cười nhẹ: “Biết trước đây cậu ấy làm gì, có ích lợi gì chứ? Xưa kia chẳng phải tớ biết tường tận Tiêu Thiên Định, biết rõ gia thế của anh ta, biết rõ từ nhỏ đến lớn anh ta đi học ở đâu, thậm chí còn nhớ rõ biển số xe và số thẻ căn cước của anh ta nữa, nhưng không phải tớ vẫn không nhìn rõ con người này à”
Tần Hoa Nhiên khẽ cắn môi: “Xin lỗi”.
“Cậu có làm gì đâu mà xin lỗi” Lăng Y Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209800/chuong-73.html