“Vậy thì cậu cảm thấy cô ấy có bằng lòng ở bên cạnh tôi không?” Dịch Quân Phi hỏi tiếp.
Cao Kiến Vĩ hơi ngạc nhiên: “Anh Dịch, anh muốn cô Lăng tiếp tục ở bên anh sao?” Chẳng phải trò chơi này sẽ kết thúc ngay ở lúc anh Dịch nói cho cô Lăng biết thân phận thật sự của anh sao?
Hay là anh Dịch... đã có loại tình cảm khác thường nào đó với cô Lăng rồi?
Nghĩ đến đó, Cao Kiến Vĩ từ từ mở to mắt ra: “Anh Dịch, anh." Anh ta mở to miệng ra, nói được nửa cầu rồi bỗng nhiên dừng lại,
“Cậu muốn nói gì thì nói cho hết câu đi” Dịch Quân Phi ra lệnh.
"Anh Dịch, không phải là anh đã yêu cô Lăng rồi đấy chứ?” Cao Viên Vĩ nói. Vậy nên anh Dịch đây mới luôn cố gắng hết sức để chơi trò chơi này, vậy nên anh mới luôn âm thầm làm rất nhiều chuyện cho cô Lăng, và cũng chính vì thế nên anh mới muốn bầu bạn với cô Lăng dù cho trò chơi này có kết thúc đi chăng nữa.
Vẻ mặt của Dịch Quân Phi từ từ nghiêm hẳn lại.
Yêu mến? Sao lại có thể như vậy được chứ? Sao anh lại có thể yêu một cô gái được. Có bố làm tấm gương sáng như vậy còn chưa đủ à? Anh sẽ không bao giờ yêu bất kỳ người nào, anh sẽ không đặt tên nghiệm của mình xuống đất để cho người khác giẫm lên đâu.
Cùng lắm thì anh cũng chỉ thích bầu bạn với Lăng Y Mộc mà thôi, vì nhiệt độ cơ thể, hơi thở của cô gái đó luôn khiến anh có cảm giác an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209797/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.