Chương trước
Chương sau
“Có thể đưa Nám Nám đến nhà bạn tôi không, tôi sẽ trả thù lao cho.
các anh” Cố Tiểu Mạch mỉm cười.
Mấy tên mặc đồ đen khựng lại, có điều Tổng giám đốc Mộ đã dặn phải nghe theo mọi yêu cầu của cô Cố, không nghĩ ngợi nhiều, bọn họ gật đầu đồng ý, “Được, cô Cố, cô muốn đi đâu, chúng tôi đưa cô đi”
Cố Tiểu Mạch không muốn làm phiền họ, vội vàng lắc đầu từ chối.
“Ưm…aa..”” Nám Nám vươn vai, ngồi dậy, phát ra âm thanh ngái ngủ.
Nám Nám vừa mở mắt đã nhìn thấy ba ông chú mặt mày hung dữ đang đứng trước mặt, có điều Nám Nám không kinh ngạc sợ hãi như Cố Tiểu Mạch, hai mắt cô bé sáng lên, đưa tay chỉ vào ông chú áo đen đứng đầu, nói với giọng non nớt, “Ấy, chú ơi, chú là vệ sĩ của ông chú lợi hại”
Nám Nám có trí nhớ tốt nên lập tức nhớ ra ông chú này, cô bé đã lấy được số điện thoại từ tay của ông chú này mà.
Cho dù ai đó mặt mày có đang hung dữ lạnh lùng thì chỉ cần gặp một đứa bé mồm mép ngọt như mía đường đều không chống đỡ nổi, nhất là khi khóe miệng Nám Nám cong lên, lộ ra hai chiếc má lúm, càng khiến người ta cảm vô cùng đáng yêu.
Sắc mặt của ông chú áo đen bất giác dịu đi, “Nám Nám vẫn nhớ chú”
Cố Tiểu Mạch nhìn trái nhìn phải, như thế này cô có thể hoàn toàn không còn nghi ngờ gì nữa, cô dặn dò Nám Nám một hồi xong mới yên tâm rời khỏi bệnh viện.
Còn Nám Nám thì được ông chú áo đen bế đi ra khỏi bệnh viện, có điều vừa ngồi lên xe, Nám Nám đã chu môi lên nói, “Chú ơi, cháu có thể không đến nhà dì Noãn Noãn không ạ?”
“Gì cơ? Thế Nám Nám, cháu muốn đi đâu?”
Nói chuyện với trẻ con phải dịu dàng, hơn nữa Nám Nám lại đáng yêu xinh đẹp như vậy, ông chú áo đen ngồi bên cạnh mặt hơi ửng đỏ lên tiếng.
muốn đi tìm ông chú lợi hại, muốn đến xem nhà của ông Nám Nám chống cằm, đôi mắt sáng như sao nhìn ông chú Ông chú áo đen sững sờ, đi tìm Tổng giám đốc Mộ của bọn họ…
Điều này cũng không khó khăn gì cả, Nám Nám tiếp tục, “Ngày nào cháu cũng nói chuyện điện thoại với ông chú lợi hại, nếu chú không tin thì gọi điện thoại cho ông chú lợi hại, cháu nói với chú ấy thì các chú sẽ biết thôi ạ”
“Tổng giám đốc Mộ đang họp, buổi chiều mới gặp được đó.”
“Nám Nám có thể đợi được” Nám Nám lập tức trở nên hưng phấn, hai tay giơ lên cao.
Nhìn thấy tất cả mọi thứ vừa xảy ra là Cố Lan Tâm, cô ta tận mắt nhìn thấy Nám Nám được người của Mộ Bắc Ngật đưa đi, hai mắt từ từ đỏ ửng.
Cô ta cắn môi nhìn chiếc xe đang xa dần, sau đó quay người rời đi, bước lên xe.
Sau khi chuyện Hoàng Mai vu khống Cố Tiểu Mạch bị vạch trần, Cố Chấn Hải cảm thấy rất phiền lòng bực dọc, sợ Hoàng Mai ở đây sẽ gây thêm chuyện nên cho Hoàng Mai ra viện.
Cố Lan Tâm mặt lạnh lùng quay về nhà họ Cố, Cố Chấn Hải vội vàng bước tới, nhìn thấy mắt Cố Lan Tâm đỏ ửng nhưng ông ta mặc kệ không quan tâm, “Lan Tâm, Tổng giám đốc Mộ nói như thế nào, chắc không hủy hôn ước với nhà họ Cố chúng ta đâu nhỉ?”
Cố Lan Tâm lạnh lùng ngước đầu lên nhìn Cố Chấn Hải, sau đó lên tiếng, “Bố, nếu không phải vì Cố Tiểu Mạch, tình cảm giữa con và Bắc Ngật vẫn sẽ rất tốt, nó giả vờ ngoan ngoấn nCốc nghếch để nhận được sự đồng cảm của Bắc Ngật, nếu không phải nó chúng con sẽ không thành ra thế này!”
Cố Lan Tâm nói đến cuối chợt mất kiểm soát, hai mắt đỏ ửng nhìn Cố Chấn Hải đứng trước mặt.
Cố Chấn Hải chau mày, mặt vô cùng mệt mỏi nhìn Cố Lan Tâm, giọng nói nhỏ nhẹ, “Lẽ nào, Tổng giám đốc Mộ thích Cố Tiểu Mạch rồi?”
Giọng nói của ông ta không to cũng không nhỏ nhưng đủ để Cố Lan Tâm nghe thấy, lập tức chọc vào tim cô ta.
Mặt Cố Lan Tâm lập tức méo mó, trong lòng có dự cảm không lành, Cố Chấn Hải có thể từ bỏ cô ta bất cứ lúc nào để bám lấy Cố Tiểu Mạch vốn là con gái của ông ta, cô ta lập tức phủ nhận, “Không thể nào đâu bố, làm sao Bắc Ngật có thể thích Cố Tiểu Mạch người phụ nữ đó chứ, Bắc Ngật ở bên con năm năm rồi, sẽ không dễ dàng thay lòng đổi dạ, bây giờ chúng ta chỉ cần nhanh chóng giải quyết Cố Tiểu Mạch người phụ nữ đó thôi!”
Cố Lan Tâm nói cũng không phải không có lý, cơ thể cô ta có chút run rẩy, Cố Chấn Hải nhìn Cố Lan Tâm, cuối cùng thở dài một tiếng, kết thúc cuộc đối thoại, quay người đi về phía phòng sách.
Cố Tiểu Mạch xuất hiện khiến nhà họ Cố cảm thấy bất an, phải nhanh chóng diệt cỏ tận Cốc mới là cách tốt nhất, nhưng sự nguy hiểm lớn nhất chính là Nám Nám!
Ở bên này, Cố Tiểu Mạch ngồi xe taxi hai tiếng đồng hồ đến nghĩa trang ở ngoại thành, nơi chôn cất mẹ cô.
Đã rất lâu rồi cô mới bước chân đến đây, lúc đi trên đường tim bỗng đau nhói, cô cố gắng hít một hơi thật sâu, duy trì sắc mặt điềm tĩnh.
Có điều thời tiết hôm nay không hợp lòng người, Cố Tiểu Mạch kéo cao cổ áo, cảm thấy lạnh thấu xương.
Tóc của Cố Tiểu Mạch bay phấp phới trong gió lạnh, cô khó khăn lắm mới leo đến giữa núi.
Lúc nói chuyện cùng nhân viên, Cố Tiểu Mạch nghe thấy nhân viên nhỏ giọng nói, “Ngô Hân Nhiên? Vài năm rồi không có người đến thăm”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.