Chương trước
Chương sau
Cố Tiểu Mạch bình tĩnh lại sau cú ngã, cô nhận thấy tư thế của hai người không ổn chút nào, cô vội vàng đẩy Mộ Bắc Ngật ra, lùi lại phía sau vài bước, “Anh… Mộ Bắc Ngật, anh có biết nam nữ thụ thụ bất thân không h: “Chúng ta hình như không chỉ có một lần như thế này đâu, bắt đầu từ lúc cô bò lên giường của tôi” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nhắc lại chuyện trước đây.
Chỉ một ngày, giữa hai người vừa mới tốt lên được một chút, trong nháy mắt biến mất hoàn toàn.
Mặt Cố Tiểu Mạch đỏ ửng, cô lập tức cầm túi xách lên, quay người rời đi, “Tôi đi đây”
“Chuyện còn chưa giải quyết xong cô đã đi rồi sao? Cố Tiểu Mạch, không đồng ý với tôi, tiền học phi cô không trả nổi, nếu cô mượn tiền của Nam Thần An, tôi sẽ không chấp nhận, cô tự mình suy nghĩ đi” Mộ Bắc Ngật nhìn cô quay người rời đi, giọng nói có chút lạnh lẽo và đe dọa.
Hai tay Cố Tiểu Mạch nắm chặt, cô phẫn nộ quay người lại, nhưng Nám Nám thích trường đó… cô cắn răng đồng ý, “Tôi làm là được chứ gì, nhớ kĩ những điều kiện anh đã n Nghe những lời của Cố Tiểu Mạch, cả cơ thể cứng nhắc của Mộ Bắc Ngật bỗng thả lỏng ra, chỉ đáng tiếc lúc này Cố Tiểu Mạch vẫn đang tức giận, hoàn toàn không hề chú ý đến nụ cười trên môi Mộ Bắc Ngật.
Anh mấp máy, “Ngày mai đến báo danh”
Cố Tiểu Mạch hững hờ đáp một tiếng, cô không muốn ở lại phòng làm việc này thêm một chút nào nữa, quay người rời đi không chút do dự.
Nhìn bóng lưng rời đi của Cố Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật nhất thời không biết là phẫn nộ hay chán nản, chỉ là cô rất dễ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, cực kỳ không vui.
Tối qua, sau khi chào tạm biệt, trong lòng Cố Lan Tâm rực lửa, mới sáng ra đã nổi giận đùng đùng xuất hiện ở nhà họ Cố, Cố Chấn Hải bận bịu với việc của công ty.
Hoàng Mai ngồi ở ghế sofa, nhìn thấy Cố Lan Tâm về nhà, lập tức đứng dậy, nhìn phía sau Cố Lan Tâm một lúc lâu, không thấy bóng dáng của Mộ Bắc Ngật, ánh mắt lập tức rơi trên người Cố Lan Tâm, giọng nói cay nghiệt, “Lan Tâm, sao con lại về nhà một mình, Tổng giám đốc Mộ đâu?”
“Anh ấy bận”
Cố Lan Tâm bước đến ghế sofa, đặt mông xuống, khuôn mặt vẫn còn u ám, ánh mắt sắc sảo của Hoàng Mai nhận ra điều gì đó không ổn, vội vàng ngồi xuống bên càn Cố Lan Tâm.
Bà ta lập tức hỏi han, “Lan Tâm, con với Tổng giám đốc.
Mộ lại có chuyện gì thế?”
Cố Lan Tâm nghe xong, cô ta cắn chặt răng, “Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch vừa về nước đã quyến rũ Bắc Ngật, mặt mũi của con vứt đi đâu đây? Nếu để Bắc Ngật biết cô gái năm đó cứu anh không phải là con mà là Cố Tiểu Mạch thì hỏng chuyện rồi!”
Hoàng Mai nghe thấy vậy sắc mặt liền thay đổi.
Hoàng Mai tức giận, nhìn Cố Lan Tâm năm ủ rũ trên ghế sofa, bà ta nói, “Thế sao con lại về nhà? Nếu để bố con nhìn thấy, nói không chừng sẽ lại tức giận đó, buổi chiều Tổng giám đốc Mộ sẽ đến đón con chứ?”
Cố Lan Tâm tức giận vì những lời của Hoàng Mai, cô ta lập tức cầm chiếc cốc trên bàn lên đập xuống đất, chiếc cốc vỡ toang, phát ra âm thanh giòn tan.
Hoàng Mai kinh ngạc nhìn cảnh tượng vừa xảy ra, ánh mắt lo lắng.
Sắc mặt của Cố Lan Tâm có chút khó coi, cô ta tức giận nói, “Chẳng phải vì Cố Tiểu Mạch đó sao, ua con nhìn thấy cô ta gửi tin nhắn cho Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật nói chúng con tạm thời không gặp nhau vài ngày”
Cố Lan Tâm nói xong, nước mắt bất giác rơi, cuối cùng cô ta òa khóc dữ dội.
Ánh mắt sắc nhọn của Hoàng Mai đảo đi đảo lại, bà ta đang nghĩ kế sách, miệng bất giác chửi rủa, “Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch!”
“Lan Tâm, mấy ngày tới con ở nhà họ Cố đi, còn Cố Tiểu Mạch, Chấn Hải vẫn chưa biết cô ta có một đứa con gái, bây giờ chúng ta sẽ nói cho bố con biết, nhưng phải giấu bí mật đẳng sau chuyện này, không thể để bố con biết con gái của Cố Tiểu Mạch là con của ai, hủy hoại danh tiếng của nó trước.”
Hoàng Mai ở bên cạnh nói thầm vào tai Cố Lan Tâm kế hoạch của bà ta, Cố Lan Tâm ngừng khóc, một lúc sau mới đứng lên, tạm thời chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Hoàng Mai.
Cố Chấn Hải uống say rượu đi về nhà, bước đi loạng choạng, lúc nhìn thấy Cố Lan Tâm ngồi trên ghế sofa, ông ta bỗng tỉnh tảo lại, “Lan Tâm, muộn thế rồi sao con còn ở đây?”
Hoàng Mai đứng bên cạnh vỗ vai Cố Chấn Hải, giả vờ buồn bực nói, “Con gái về nhà thì thế nào? Có phải không được về đâu”
“Bà hiểu gì chứ, khó khăn làm nhà họ Mộ mới định ngày cưới, khó khăn lắm chúng ta mới nắm được cơ hội này, chẳng phải nên để Lan Tâm ở nhà họ Mộ biểu hiện mình cho tốt à, làm sao có thể tùy ý quay về nhà chứ, con bé giờ đã là người chuẩn bị được gả vào nhà họ Mộ đó!” Sắc mặt Cố Chấn Hải tối sầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.