Chương trước
Chương sau
Cố Tiểu Mạch mím môi, “Cố Lan Tâm, là cô mời tôi vào ăn cùng đó.”
“Ai cho mày xuất hiện ở bên ngoài nhà hàng chứ? Nếu không phải vì Bắc Ngật ở đây thì tại sao mày lại đến đây, mày có dám nói mày không cố tình không?”
Cố Tiểu Mạch trợn mắt lên, đây chỉ là trùng hợp, vô tình gặp cô ta, Cố Tiểu Mạch cũng cảm thấy rất khó chịu đó. Hơn nữa hôm nay cô thật sự rất xui xẻo!
Cố Tiểu Mạch cúi đầu nhìn chiếc áo ướt nhẹp, rượu vang đỏ trên đó, có giặt như thế nào cũng không sạch được, cô bực bội quá liền tắt vòi nước, cũng giống như thế, vết rượu trên đồ của Cố Lan Tâm còn rõ hơn cô, vậy mà cô ta không hề có ý định giặt sạch.
Cố Tiểu Mạch quay người nhìn thẳng mặt Cố Lan Tâm, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, “Tôi không cố tình”
“Mày đừng cho rằng vừa nãy tao không nhìn thấy gì, lúc mày ngã còn cố tình ngã vào người Bắc Ngật, Cố Tiểu Mạch, tại sao mày có thể đê tiện như thế chứ?” Cố Lan Tâm không thèm làm rõ trắng đen đã quở trách cô, cô ta nhìn trái nhìn phải, người cô ta có thể lớn tiếng đe dọa chỉ có Cố Tiểu Mạch mà thôi.
Sắc mặt Cố Tiểu Mạch chợt thay đổi, có chút không vui, “Là anh ta cướp đĩa thịt bò của tôi, hơn nữa, tôi không hề cố tình ngã vào người anh ta, Cố Lan Tâm, nếu cô không yên tâm thì buộc anh ta vào người cô, 24 giờ không thoát khỏi tầm mắt của cô”
“Mày cho rằng tao không muốn như thế sao? Cố Tiểu Mạch, tao đã tha thứ cho mày chuyện tối hôm đó mày quyến rũ Bắc Ngật rồi, bây giờ mày vẫn chết không chịu thay đổi, hôm nay, bất luận là thay nhà họ Cố hay là vì chính tao, tao cũng sẽ dạy cho mày một bài họ: Sắc mặt của Cố Lan Tâm có chút hung dữ, cô ta tức đến mức mặt tái mét, tiếng giày cao gót đang lại gần Cố Tiểu Mạch, muốn giơ tay lên giáng cho Cố Tiểu Mạch một cái bạt tai.
Cố Tiểu Mạch bất lực nhắm mặt lại, lúc Cố Lan Tâm định đánh xuống thì cô nhanh chóng giơ tay lên, túm lấy cổ tay của Cố Lan Tâm, chặn lại cái bạt tai của Cố Lan Tâm.
Cố Lan Tâm cản chặt răng, đang định dùng hết sức lực đánh cô, Cố Tiểu Mạch chỉ có thể dùng hai tay chắn tay Cố Lan Tâm lại.
“CốTiểu Mạch!” Cố Lan Tâm bỗng nhiên hung dữ hơn, định giơ cánh tay còn lại lên đánh cô.
Cố Tiểu Mạch mở to mắt, nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng hất cổ tay cô ta ra, lúc này đôi mắt Cố Lan Tâm cố tình liếc nhìn một cái, bước chân lập tức lùi về sau, đăng sau là bức tường, cô ta liên tục lùi về phía sau, đâu đập vào tường.
Cố Lan Tâm đau quá rên lên một tiếng, mọi thứ trước mặt trở nên quay cuồng, cô ta bỗng ngất Sự thay đổi đến quá bất ngờ, Cố Tiểu Mạch vô cùng kinh ngạc, nhất thời chỉ biết đứng yên tại chỗ, lúc nãy cô đâu có đẩy cô ta đau, tại sao cô ta lại đập vào tường rồi ngất đi vậy?
Chấn động não à…
Trước đây Cố Tiểu Mạch là một người nhỏ nhắn, lúc ở nhà cố tình vô tình đối đầu với Cố Lan Tâm, cô đều là người nhẫn nhịn, không phải vì không đánh lại được Cố Lan Tâm mà là đẳng sau Cố Lan Tâm còn có Hoàng Mai, một chọi hai không thỏa đáng chút nào!
Nhưng lúc đó Cố Lan Tâm thường xuyên vu cáo hãm hại cô, Hoàng Mai liên nhân cơ hội đó trừng phạt cô, cô ở hầm rượu ngủ một đêm, dọn dẹp nhà kho, tưới nước cho cây cối hoa cỏ trong vườn thậm chí còn phải rửa chân cho Cố Lan Tâm.
Những kí ức về gia đình vô cùng đau buồn, cô sớm đã không còn tấm lòng cảm thông nữa rồi, nhưng lúc này nhìn thấy Cố Lan Tâm, sau khi kinh ngạc sững sờ, cô bỗng phản ứng lại.
Cô vội vàng chạy ra khỏi nhà vệ sinh, chạy đến trước mặt Mộ Bắc Ngật, thở hổn hển, không quan tâm đến những thứ khác, “Mộ Bắc Ngật, anh mau đến… nhà vệ sinh xem xem, Cố Lan Tâm ngất rồi: Nghe giọng nói hoảng hốt luống cuống của Cố Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật hơi chau mày, anh đứng lên đi về phía nhà vệ sinh.
Dịch Bách không ở đây, Cố Lan Tâm ngất xỉu, anh cũng không nên vô tình bỏ mặc, chỉ có thể bước vội đến đó, ôm Cố Lan Tâm dậy, Cố Tiểu Mạch cảm thấy có chút nôn nóng sốt ruột, đứng yên tại chỗ, không lên tiếng nói bất cứ điều gì.
Mộ Bắc Ngật bước qua người cô đi ra ngoài, nhân viên phục vụ của nhà hàng thấy tình huống bất ngờ xảy ra, lập tức xin lỗi rối rít, thái độ kính cẩn lẫn tỉ tiện.
Không biết tại sao, lúc Mộ Bắc Ngật bước qua người cô, một luồng gió lướt qua, trong lòng Cố Tiểu Mạch cảm thấy chua xót, cảm giác đó ngày càng hiện rõ hơn, tâm trạng bỗng chốc trở nên hiu quạnh.
Đứng yên tại chỗ rất lâu cô mới nhúc nhích cơ thể cứng đờ của mình, quay người đi ra bên ngoài.
Từ trước đến giờ, mỗi lân ba người gặp mặt sẽ rất ồn ào và khó coi.
Mộ Bắc Ngật mím môi, lúc bế Cố Lan Tâm ra khỏi nhà hàng, vừa hay tài xế của nhà họ Cố cũng đi đến, gọi một tiếng, “Tổng giám đốc Mi Tài xế nhìn tỉ mỉ một lúc phát hiện ra Tổng giám đốc Mộ.
đang bế Cố Lan Tâm, ông ta bước xuống xe, nhanh chóng mở cửa xe ra.
Thật không ngờ, Mộ Bắc Ngật chỉ đặt Cố Lan Tâm vào trong xe nhưng không ngồi lên xe, điềm tĩnh căn dặn tài xế, “Lan Tâm bị tụt huyết áp, quay về bảo cô ấy nghỉ ngơi, chăm sóc sức khỏe” Tài xế chỉ có thể gật đầu nghe theo, “Tôi biết rồi thưa Tổng giám đốc Mộ” Tài xế cũng không dám chậm trễ, nếu Cố Lan Tâm có đập vào gì đó, Tổng giám đốc Mộ sẽ càng đáng sợ hơn, ông ta không dám nói gì, nhanh chóng lên xe đưa Cố Lan Tâm về nhà.
Bên ngoài, gió đêm thổi đến, ánh mắt lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật khiến người khác không nhận ra anh có tâm trạng gì, anh đứng yên ở đó, gọi điện cho Dịch Bách xong mới cất điện thoại vào túi.
Còn Cố Tiểu Mạch không ngờ rằng, cô vừa bước ra khỏi nhà hàng đã nhìn thấy Mộ Bắc Ngật ở đó, anh có dáng người to lớn, vừa nhìn đã có thể nhận ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.