Chương trước
Chương sau
Lúc Cố Lan Tâm đang tìm chủ đề để nói chuyện, Mộ Bắc Ngật bỗng lên tiếng, “Lan Tâm, dạo này em hay liên lạc với ông nội”
Chỉ một câu nói thôi nhưng khiến bàn tay đang cầm dao cắt thịt của Cố Lan Tâm bỗng khựng lại, sắc mặt cô ta hiện lên chút lo lắng, cô ta nói: “Chỉ có lần trước gọi điện hỏi thăm sức khỏe của ông thôi ạ, sao thế Bắc Ngật?”
“Gần đây ông nội rất cảnh giác, chỉ cần có người nói gì đó sẽ nổi cơn lôi đình, sợ em bị liên lụy nên khuyên em ít đến gần ông” Câu nói của Mộ Bắc Ngật tưởng một câu khuyên nhủ bình thường nhưng lại có chút cảnh cáo, lạnh lẽo vô cùng!
Sắc mặt Cố Lan Tâm lập tức khó coi vô cùng, Mộ Bắc Ngật vừa cảnh cáo xong, không nhìn Cố Lan Tâm nữa, anh quay đầu nhìn ra bên ngoài, không ngờ…
Chỉ là vô tình liếc nhìn một cái lại có thể ở giữa đám đông đang đi chuyển phát hiện bóng dáng của Cố Tiểu Mạch!
Đây là điều mà Mộ Bắc Ngật không hề ngờ đến, sau khi phát hiện ra Cố Tiểu Mạch, ánh mắt anh di chuyển theo sự di chuyển của Cố Tiểu Mạch, ánh mắt dính lên người cô không thể nào hướng đi nơi khác.
Thời điểm này, trên đường có rất nhiều người, Cố Tiểu Mạch đứng ở trong đám đông, ăn mặc không bắt mắt, chỉ buộc tóc cao giống như một cô sinh viên chưa biết sự đời, ngây thơ hồn nhiên.
Nhưng cô đứng ở đó, tay xách một chiếc túi màu đỏ hồng lại khiến Mộ Bắc Ngật vừa nhìn đã nhận ra.
Sau khi tâm trạng tốt hơn, Cố Lan Tâm ngẩng đầu nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đang nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ, cô †a nhìn theo hướng của anh, phát hiện cô trong đám đông bên ngoài.
Trong phút chốc, sự căm hận trong lòng Cố Lan Tâm trào dâng, cô ta phẫn nộ nắm chặt khăn trải bàn.
Cố Lan Tâm cố gắng che giấu đi cảm xúc trong lòng, mặt cười nhưng tim không vui, cô ta nói, “Bắc Ngật, kia chẳng phải là Tiểu Mạch sao? Chỉ bằng chúng ta gọi em ấy đến ăn cùng đi”
Mộ Bắc Ngật nghe thấy giọng nói của Cố Lan Tâm, anh che giấu đi cảm xúc bỗng xuất hiện trong đáy mắt, “Được” Tay Cố Lan Tâm run run lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của Cố Tiểu Mạch, bấm gọi.
Cố Tiểu Mạch đang đi giữa đám đông, lúc nghe thấy chuông điện thoại, cô khó khăn muốn rời khỏi đám đông, lúc quay người lại, bị một người lạ đập vào cánh tay.
“Aaa!”
Cố Tiểu Mạch hét to một tiếng, hai tay giơ lên, cô bị đập vào có chút lảo đảo, chiếc túi màu hồng đỏ trong tay bỗng rơi xuống đất.
Cố Tiểu Mạch bị đẩy ra bên ngoài, đứng ở ven đường, đôi mắt đỏ ửng nhìn dòng người tấp nập trước cửa hàng, còn có chiếc túi màu hồng đỏ bị rơi dưới đất, cuộc điện thoại chết tiệt!
Cô tức giận lấy điện thoại ra, nhìn tên trên màn hình, cô tức đến nấc lên, lần nào gọi điện thoại cho cô cũng chẳng có chuyện tốt đẹp gì cả, thậm chí còn khiến cô cực kì xúi quẩy.
Chẳng ai biết, lúc cô sắp bị ngã, Mộ Bắc Ngật muốn đứng lên, sau đó nhận ra mình có chút mất kiểm soát mới ngồi yên không nhúc nhích.
Cố Tiểu Mạch chán nản nhặt chiếc bánh gato nhỏ xinh đã “hi sinh” vào thùng rác, đồng thời bấm nút nghe điện thoại, cô đi thẳng vào vấn đề, “Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Giọng điệu của Cố Tiểu Mạch không dịu dàng, thậm chí có chút dọa nạt người khác, cơ thể của Cố Lan Tâm run lên, trước mặt Mộ Bắc Ngật lại càng phải thể hiện sự dịu dàng yếu đuối của mình.
“Tiểu Mạch, bọn chị đang ở nhà hàng Pháp, em có muốn qua đây ăn cùng bọn chị không?” Bọn chị?
Cố Tiểu Mạch không khó để đoán người đó là ai, hoa ra Mộ Bắc Ngật đi ăn với vợ tương lai!
Cô chẳng thất vọng chút nào! Thật đấy! Sắc mặt Cố Tiểu Mạch lạnh đi, không chút khách sáo mà nói, “Không có việc gì thì đừng lên điện Tam Bảo! Rốt cuộc có chuyện gì?”
Cố Lan Tâm giả vờ bỏ qua giọng điệu tức giận của Cố Tiểu Mạch, tiếp tục nói, “Quay người lại” Cố Tiểu Mạch không hiểu, nhưng cũng nghe theo lời của Cố Lan Tâm quay người lại, lúc này cô đang đứng trong đám người đông đúc, thậm chí có chút hỗn loạn, tay cầm điện thoại, mắt nhìn vào bên trong nhà hàng, Cố Lan Tâm mặc bộ đồ hàng hiệu, trang điểm xinh đẹp, khiến người khác xao xuyến, Mộ Bắc Ngật mặc vest đi giày da, hình ảnh hai người ngồi đối diện nhau lọt vào mắt Cố Tiểu Mạch.
Cô có chút sững sờ, lần đầu tiên cảm thấy giữa họ có khoảng cách lớn như thế, cứ như không cùng một thế giới.
Cố Lan Tâm dịu dàng nói, “Nếu đã gặp, Tiểu Mạch, vào đây ăn với bọn chị một bữa, bọn chị đã chọn xong món rồi, chị với Bắc Ngật cũng ăn không hết” Đằng sau giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng của Cố Lan Tâm là sự đố ky và không cam tâm.
Cố Tiểu Mạch không nhìn Cố Lan Tâm mà nhìn Mộ Bắc.
Ngật, ánh mắt nóng rực của anh nhìn chằm chằm vào cô, nhưng mà, sao lại nhìn cô với ánh mắt đó chứ?
“Thôi, tôi không muốn làm phiền hai người” Cố Tiểu Mạch lạnh lùng trả lời.
“Vào đây” Từ trong điện thoại, Cố Tiểu Mạch nghe thấy giọng nói trầm thấp đầy khí thế của Mộ Bắc Ngật, cô bất giác chau mày, chỉ nhìn thấy Cố Lan Tâm đang cố gắng che giấu đi sự không cam tâm của mình.
“Muốn tôi đi ra gặp cô sao?” Giọng nói của Mộ Bắc Ngật lại vang lên một lần nữa, Cố Tiểu Mạch cứ như gặp phải kẻ địch, anh ta rốt cuộc muốn làm gì vậy?
Cô bất lực đành bước vào nhà hàng Pháp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.