Tính ra Lạc Quân Bách đã theo đuổi Cao Nhã Kỳ một thời gian dài, vậy mà đến nay cô vẫn chưa đồng ý, hắn kiên nhẫn không bỏ cuộc, mục đích cũng là vì muốn cô chấp nhận hắn.
Hôm nay vẫn như thường lệ, hắn xuất hiện ở trước nhà cô để chở cô đi học.
"Tôi có xe, anh cần gì phải đến rước?" Cao Nhã Kỳ đã nhiều lần cự tuyệt, vậy mà người đàn ông đó cứ đậu xe trước cửa nhà cô, muốn lái xe của mình ra ngoài cũng chẳng được. Vì vậy mà cô mới tạm chấp nhận ngồi xe Lạc Quân Bách, để hắn đưa mình đến trường.
Hôm nay Cao Nhã Kỳ không dài dòng, biết chẳng thể lay chuyển Lạc Quân Bách nên cô đã leo lên xe hắn ngay, rồi đặt ra câu hỏi và chờ câu trả lời.
"Anh muốn thôi." Hắn khởi động xe và lái đi.
"Lạc Quân Bách, công vụ của anh thế nào, chẳng lẽ anh không quan tâm đến nó sao, cứ suốt ngày như thế này thì không hay cho lắm." Giờ đây ba chữ 'Lạc Quân Bách' đối với cô là một cái tên gọi hết sức bình thường, sự sợ hãi mà cô dành cho hắn không biết đã biết mất từ bao giờ.
"Em yên tâm, anh có thể xử lý ổn thỏa." Người đàn ông vẫn bình thản lái xe.
"Thời gian cũng đã trôi qua lâu như vậy rồi, anh không có ý định từ bỏ sao?"
Hai tháng qua Cao Nhã Kỳ luôn tìm cách cự tuyệt Lạc Quân Bách, vậy mà hắn chẳng hề thoái lui, dường như lại càng tấn công mạnh mẽ.
Hắn đã thuộc hết thời gian học của cô, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977993/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.