Kể từ ngày Chu Tịnh Sơ nằm viện đến nay cũng đã được một tuần, Tống Lãnh Thần không rời đi đâu cả, anh luôn ở bên cạnh để chăm sóc cho cô chu đáo. Việc ở Tống thị được trợ lý mang đến bệnh viện, cứ thế anh ngồi trên sô pha và làm việc, chốc chốc lại ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Chu Tịnh Sơ vì hành động quan tâm của anh mà cực kì vui kẻ, cô cảm thấy bản thân thật sự may mắn khi đã quen được một người bạn trai vừa tốt vừa giỏi như Tống Lãnh Thần đây, đúng là quá hãnh diện mà!
Vết thương trên người cô đã đỡ không ít, nhờ dùng những loại thuốc tốt nhất mà tay chân cũng chẳng còn đau như lúc ban đầu nữa. Có lẽ vết thương sẽ khỏi, nhưng chắc phải mất một thời gian dài.
Chu Tịnh Sơ ngồi xem phim của cô, Tống Lãnh Thần ngồi làm việc của anh, không ai nói với ai lời nào. Tuy có hơi chán chường như cô biết dù bản thân có đòi phụ giúp anh đi nữa thì anh cũng sẽ từ chối, người đàn ông đó thương yêu cô như vậy, dễ gì lại cho cô động tay vào công việc sớm như thế.
Đúng lúc này cửa phòng vang lên tiếng gõ, Tống Lãnh Thần nói vọng ra:
"Vào đi."
Cánh cửa màu trắng bật mở, người đi vào chính là Tống phu nhân.
Vừa nhìn thấy bà, Chu Tịnh Sơ đứng hình.
"Mẹ?" Tống Lãnh Thần cũng ngạc nhiên, không ngờ người đến thăm cô lần này lại chính là mẹ anh.
"Ừ." Tống phu nhân đi vào, bình thản và thong dong.
"Con chào bác gái ạ." Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977985/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.