Lúc nãy vốn nghỉ ngơi tại Tống gia nhưng Tống Lãnh Thần lại chẳng thể ngủ được, bởi khi chợp mắt thì anh lại nghĩ đến Chu Tịnh Sơ.
Trước khi đi anh dặn dò cô rằng hãy đợi anh về, vậy nên anh không thể không trở lại. Cũng chẳng biết lý do vì sao anh lại có suy nghĩ này nữa.
Vừa về đến Quỷ Uyển thì Tống Lãnh Thần đã đi thẳng lên lầu, mở cửa phòng ra và đi vào trong. Nhìn lên giường ngủ, trống trơn. Ánh mắt anh di chuyển sang nơi khác, ngay sau đó lại phát hiện bóng dáng nhỏ bé của Chu Tịnh Sơ đang nằm co ro trên sofa.
Một dòng nước ấm bỗng chảy vào tim anh, anh tiến đến bên cửa sổ và đóng cửa lại. Đưa tay điều chỉnh nhiệt độ điều hòa trong phòng, cuối cùng mới tiến đến bên Chu Tịnh Sơ.
Người phụ nữ này hỏi có ngốc không chứ? Có giường không nằm, lạnh quá cũng chẳng biết làm ấm mình, cứ thế mà nằm trên ghế ngủ ngon lành. Mặc cho thời tiết khá lạnh vậy mà cô vẫn không bị đánh thức.
Tống Lãnh Thần đứng ngắm Chu Tịnh Sơ vài giây, xong xuôi mới lấy một bộ quần áo thoải mái và mang vào phòng tắm.
Chẳng mấy chốc đã có tiếng nước chảy vang lên, Chu Tịnh Sơ vẫn ngủ say.
Khi đã tắm xong thì Tống Lãnh Thần liền đi ra ngoài, lúc này anh đã lau khô tóc cho mình, vết thương trên tay không bị thấm nước, cũng không cần thay cái mới.
Anh đi từng bước lại gần Chu Tịnh Sơ, thấy cô ngủ nên không nỡ đánh thức, mặc dù cả cơ thể anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977935/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.