Lúc này bỗng dưng điện thoại của Chu Tịnh Sơ vang lên, cô vội lấy ra và ấn nghe, "Alo." 
"Chị Sơ, một lát chị đến ăn một bữa tối nhé, mọi người nhớ chị rồi." 
Người vừa nói không ai khác ngoài Tố Trầm, mẹ Tố Trầm chính là em gái của Tố Anh. Vậy nên Tố Trầm là em họ của Chu Tịnh Sơ. 
"Được, tối chị sẽ đến." Chu Tịnh Sơ đồng ý, cô biết lý do Tố Trầm gọi cô đến Tố gia là vì cô bé sợ cô buồn nên muốn dùng không khí gia đình để an ủi cô, Chu Tịnh Sơ không thể từ chối ý tốt này. 
Chu Tịnh Sơ không gọi taxi, cứ thế đi lang thang trên đường lớn, lòng lại trở nên nặng trĩu. 
Nhìn bầu trời ngày càng tối đi, tâm trạng của Chu Tịnh Sơ cũng vì thế mà chùng xuống. 
Là một cô gái được sinh ra trong gia đình hào môn nhưng chẳng có gì cả, phải chi cô không phải con gái của Chu Sơn Tấn thì tốt biết mấy, khi ấy cũng sẽ không có người mẹ kế nào tên Trịnh Giai Ánh và chẳng có người em gái nào tên Chu Cầm Hi. 
Nhưng mà đời không như là mơ, cho dù có ngàn vạn lần muốn nhưng lại chẳng thể được. 
Một cơn gió bỗng thổi qua, Chu Tịnh Sơ cảm thấy lành lạnh, định đi thật nhanh trở về kí túc xá thì lúc này cô liền cảm giác như bản thân đang bị theo dõi bởi ai đó. 
Trực giác đang mách bảo rằng, có người thật sự đang đi theo đuôi cô! 
Chu Tịnh Sơ híp nhẹ mắt, là kẻ khốn nào muốn hại cô chứ, thật tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977919/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.