Cô thấy anh quay đầu đi liền níu tay anh lại. Anh xoay người lại thấy đôi mắt long lanh ngập nước của cô nhìn anh
"Anh ôm em ngủ đi"
Anh lên giường kéo cô vào lòng, 1 tháng rồi anh chưa được ôm cơ thể này ngủ nha
"Em biết anh lo cho em lắm không hả? Anh về tính đưa em đi chơi nhưng về anh biết em học đến ngất ở trường khiến anh sợ lắm, sợ mất em" anh nói bằng giọng run run
"Em xin lỗi" cô ôm chặt an ủi anh
"Ngày mai đừng đi học nữa. Ban nãy em nói nếu anh kể được tội của em thì em sẽ bị phạt, đây là hình phạt cho em"
Cô nghe anh nói thế thì giật mình, cô thích đi học lắm nha
"Có thể đổi cái khác được không? Em thích ở đó lắm a. Ở đó còn có Băng Ly chơi cùng, oa oa" cô bắt đầu khóc
"Em thích học lắm sao?" Anh nhướng mày hỏi cô
*gật gật*
"Em muốn đổi cái khác?"
*gật gật*
"Không được. Em đi học khiến em ốm đi đấy, mai một anh sẽ nuôi em" anh hôn cô một cái
"Được thôi" cô do dự 1 hồi rồi đồng ý
"Ngoan ngủ thôi"
Sáng hôm sau, cô thức dậy thì thấy anh đang ngủ, cô nghĩ nên trốn anh đi học thêm 1 bữa nữa chắc không sao. Cô liền rón rén rời giường rồi vào vscn rồi thay đồ đi học, do sợ ăn sáng sẽ bị anh phát hiện nên bỏ bữa sáng. Thật ra anh dậy trước cô nhưng muốn ôm cô thêm 1 chút nên giả vờ ngủ, không ngờ cô lại trốn đi học, lúc cô bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tieu-bao-boi-cua-tong-giam-doc/1108583/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.