"Bảo bối thật hư, trời nắng thế em đi quét sân lỡ bị bệnh thì thế nào đây?" Anh sủng nịnh nhìn cô
"Em không biết, ở nhà rất chán a, hay anh cho em đi học nha"
"Bảo bối muốn đi học? Anh sẽ kêu gia sư về dạy em, để bé cưng của anh đi học anh không yên tâm"
"Nhưng em muốn đi học a. Phong cho em đi học nha" Cô nũng nịu nói với anh
"Thôi được ngày mai anh sẽ chuẩn bị, tuần sau em có thể đi học." Anh cũng chịu thua với kungfu làm nũng của cô
"Em yêu Phong nhất" cô hôn anh chụt một cái. Anh sủng nịnh véo má cô
"Hôm nay bảo bối tự ý đi làm việc nhà, anh phải phạt em sao đây? Hửm?" vừa nói anh vừa luồn tay vào áo cô
"Tại em ở...ưm" Chưa kịp nói xong, anh phủ lên môi cô bằng môi của anh. Sau khi thấy cô sắp hết không khí anh luyến tiếc rời khỏi,cô dựa vào ngực anh thở gấp
"Chưa biết lỗi? Để xem lần này anh phạt em thế nào." Anh vừa nói vừa ôm cô lên phòng. Phạt?? Trong đầu cô hiện ra những cảnh bị đánh đập, chửi rủa của Đỗ Ngân. Những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên khuôn mặt thiên sứ của cô "Em sai rồi..hức." Cô khóc nấc lên, anh nhìn cô khóc giật mình, cảm thấy tim mình đau nhói. Lên tới phòng, đặt cô xuống ghế, chống tay lên thành ghế
"Sai như thế nào?" Anh nâng mặt cô lên để nhìn thẳng mặt mình
"Em...hức...kh..không nên.. hức..quét sân..hức" Bây giờ trong lòng cô dâng lên một cỗ run rẩy, cô sợ anh đánh cô, sẽ mắng cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tieu-bao-boi-cua-tong-giam-doc/1108575/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.