*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ngũ Ngũ
Thượng Vũ đế nhớ rõ mình là một hoàng đế, còn là một minh quân được người người kính yêu, trừ điều đó ra trong đầu hắn chỉ một mảnh trống rỗng.
Thời khắc mở mắt tỉnh lại, đập vào tầm mắt chính là mặt mày thanh tú dáng vẻ cung kính của một tiểu thái giám, thấy thái độ cầu cạnh đối với hắn, Thượng Vũ đế không cần đoán cũng biết người này nhất định là tổng quản thái giám thân cận bên hắn.
Thái giám kia biểu lộ không chút hoang mang, phảng phất như đã sớm dự liệu được giờ hắn tỉnh, Thượng Vũ đế đối với thái độ của hắn rất hài lòng, đang định mở miệng, một cái thân ảnh nho nhỏ khác di chuyển đến trước mặt hắn, bưng một chén nước đen sì, nâng hắn dậy đưa cho hắn, nói: “Phụ hoàng, uống thuốc trước a.”
Dù cho thiếu niên này mặt không biểu tình, ngữ khí bình thản, nhưng Thượng Vũ đế phát hiện sâu trong đó chính là lo lắng, không hiểu sao, Thượng Vũ đế cảm thấy một cỗ ấm áp trước nay chưa từng có, tinh thần cũng phấn chấn hơn đôi chút, không do dự đem chén dược kia một hơi uống sạch. Thiếu niên lại đưa lên một miếng mứt hoa quả, làm cả trái tim của Thượng Vũ đế cũng thấy ngọt lây.
Nhưng lúc nhai mứt hoa quả, lại ngọt đến mức làm cho người khác hoảng hốt, Thượng Vũ đế cảm giác có chút không đúng.
“Ách…” Thượng Vũ đế sầu muộn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thuong-quan-ha/1487532/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.