*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ngũ Ngũ
Thượng Vũ đế nhíu mày, ngữ khí mang ý tứ mệnh lệnh như vậy hắn rất ít khi nghe được.
“Công tử nhà ngươi là người phương nào?” Cố Ngạn hiếu kỳ hỏi.
“Công tử chính là thế gia phường dệt Giang Nam Ôn gia đại thiếu gia Ôn Dương.”
Danh hiệu thật dài, Cố Ngạn mở to hai mắt, hắn chưa nghe qua.
Mọi người trong khoang thuyền lúc này đều đang chú ý động tĩnh, Thượng Vũ đế khẽ cười không đáp lời, không có chút ý tứ nào muốn đi theo, hắn ngược lại muốn nhìn cái người này ‘Mời’ bọn họ như thế nào.
Tên tay sai kia ngẩn người, hiếm người nghe thấy danh hiệu Ôn gia mà còn bất vi sở động.
Thượng Vũ đế thấy hắn không lên tiếng, đột nhiên phát ra bản chất ngạo kiều tiềm ẩn, ngẩng đầu ưỡn ngực cao quý.
“Phụ thân, đi thôi.” Tiểu thái tử liếc nhìn tên gia nô kia, ghé tai nói khẽ với Thượng Vũ đế, “Phụ hoàng, Ôn gia ở Giang Nam là con đường thuận lợi để giải quyết vấn đề bên Yên Thủy Giang.”
“Ách… Được rồi.” Thượng Vũ đế chưa bày tư thế đủ lâu đã buông xuôi, hắn thích cao cao tại thượng ở trước mặt mọi người, duy chỉ có trước mặt nhi tử của mình, khí thế liền suy giảm.
Ôn Dương công tử trong truyền thuyết so với đương kim thánh thượng chỉ có hơn không có thua, lại làm cho mọi người không nghĩ tới chính là Ôn Dương xuất thân hiển hách kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thuong-quan-ha/1487514/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.