Edit: Hạo Vũ. Beta: Hắc Thiên.
Thì ra, các ngươi luôn coi ta như mèo con vô hại sao? Hạ Lạc buồn cười nhìn vào mắt Vistor cùng Ngả Lệ Lợi. Hắn thả lỏng cơ thể, điều chỉnh tư thế, làm cho Cali ngủ càng thoải mái trong ngực mình. Hít một hơi thật sâu, hắn có thể cảm nhận được mùi hương chỉ thuộc về Cali trong mũi mình. Có thể ôm Cali vào lòng, hắn đã cảm thấy cực kỳ thỏa mãn. Qua từng đấy năm, hắn cuối cùng cũng hiểu rõ tình cảm của chính mình dành cho Cali là gì, đó là một loại cảm giác vừa an toàn lại uất ức(?),nếu trên đời này không có Cali, hắn nghĩ chính mình sẽ rơi xuống Địa Ngục.
Giữa trưa, Cali bị đánh thức. Dụi dụi vào người Hạ Lạc, cậu tận hưởng hương thơm đặc trưng của bạc hà, đáng yêu duỗi lưng. Vistor nhìn cậu, cưng chiều cười cười, cắt bít tết thành miếng nhỏ, từng khối từng khối đút Cali ăn. Lúc đầu Cali còn có chút không quen, lúc sau liền buông thả. Hạ Lạc nhìn Cali nằm trong lồng ngực hắn há miệng chờ Vistor đút, cảm thấy hiện tại Cali đáng yêu như một con mèo nhỏ. Hạ Lạc nhịn xuống ý muốn vuốt ve lưng Cali ( thuận mao),quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ.
Bởi vì bốn người Tư Nại Khoa đều không phải là nhân loại, cũng không cần đồ ăn bổ sung thể lực, nên tất cả đều tập trung vào việc hầu hạ tiểu thiếu gia thân ái của bọn họ dùng bữa.
Khi tới trấn Mali Derk thì trời đã tối. Trên trời vẫn bao phủ một tầng mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thieu-gia-tuyet-doi/3229913/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.