Tiêu Quyết và Tiêu Dân đến chùa Uyển Mã, Vạn Đức Tường thì đã quay trở lại Đông cung với hai hộp gỗ đàn hương.
“Chuẩn bị bút và mực!” - Vạn Đức Tường bước vào thư phòng của mình và ra lệnh.
Tiểu nội thị đáp lại giòn giã, tay chân thoăn thoắt trải giấy Tuyên Thành ra, đặt cái chặn giấy lên, bắt đầu mài mực: "Tổng quản, ngài muốn viết thư sao?".
Vạn Đức Tường lấy ra hai bức tranh trong hộp và trải chúng sang một bên: "Không, ta muốn vẽ".
“A?" - Tay của tiểu nội thị run lên, kinh ngạc hỏi: “Ngài còn biết vẽ tranh à, tiểu nhân chưa từng thấy nữa. Tổng quản, ngài thật là đa tài đa nghệ".
Vạn Đức Tường cười lắc đầu: "Ta không biết vẽ, nhưng, nếu chủ tử nói ngươi biết, ngươi phải biết, hiểu không?".
Tiểu nội thị chớp chớp mắt bối rối, chủ tử nói cái gì thì là cái đó, cái này hắn biết. Nhưng vẽ tranh có thể nói biết là sẽ biết sao? Hắn nhìn hai bức tranh mà Vạn Đức Tường trải ra: "Tổng quản, ngài muốn vẽ hai bức tranh này? Bức tranh này xanh xanh đỏ đỏ, vẽ thêm cái mực đen này chắc là không được đâu".
Vạn Đức Tường cũng nghĩ đến, tuy Thái tử nói vẽ xấu như thế nào, nhưng hắn cũng không thể vẽ mấy bông hoa và chim chóc sặc sỡ này thành màu đen chứ, đúng không?! Hắn khoát tay: "Đừng mài mực nữa, mau đi tìm chút thuốc màu vẽ tranh tới đây!".
Trong Đông cung không gì không có, tiểu nội thị nhanh chóng lấy thuốc màu bút vẽ ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thiep-dong-cung/3596335/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.