Cả ba rời cung Từ An và đi về phía Đông cung.
Thái tử đi phía trước, Khương Họa đi theo sau, Vũ Lục không dám đi song song với Thái tử. Suy nghĩ một hồi, nàng ấy bước đến bên cạnh Khương Họa, cười nói: “Khương cô nương, mùa đông ở Giang Nam có lạnh không?".
“Không lạnh như kinh đô" - Khương Họa nói: “Ta ở đó mấy năm vẫn không có tuyết rơi".
Vũ Lục cảm thấy có chút tiếc nuối: "Không có tuyết rơi, vậy thì nhàm chán biết bao".
Khương Họa cảm thấy vị Thái tử phi này thật khó hình dung, vừa rồi ở cung Từ An dường như có chút thù địch với chính mình, quái gở lạ lùng, bây giờ khi nói chuyện lại tỏ ra rất thản nhiên.
Hơn nữa bầu không khí giữa Thái tử phi và Thái tử cũng rất kỳ lạ, không giống như sự ăn ý ngọt ngào, cũng không phải là tôn trọng lẫn nhau, nói là thờ ơ xa cách cũng không thích hợp, Thái tử phi có vẻ rất kính sợ Thái tử...
Vũ Lục vốn là ám vệ, giỏi đánh đấm nhưng lại không giỏi tán gẫu với mấy cô bé đáng yêu. May mắn là sau hai năm huấn luyện, nàng đã biết cách ở chung với nữ giới như thế nào rồi.
Nàng dẫn lời cho Khương Họa kể một số điều thú vị về Giang Nam, có gì chơi vui, món gì ăn ngon, phong tục tập quán của Giang Nam khác với ở kinh đô như thế nào.
Giọng nói ngọt ngào của cô gái nhỏ vang lên từ phía sau, khóe môi mỏng của Tiêu Quyết cũng câu lên. Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thiep-dong-cung/3596330/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.