Mọi người theo sau lưng lão giả đến chỗ một cái sân.
Lão giả xoay người lại nhìn tất cả mọi người.
"Các ngươi ở lại đây một đêm. Nếu có chuyện gì tùy thời đều có thể đến tìm ta, ta ở viện tử bên cạnh."
Lão giả dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Tất cả mọi người đi nghỉ ngơi đi, như vậy ngày mai mới có thể phát huy được trạng thái tốt nhất. Ta cũng không lưu lại nữa."
Lão giả nhìn Phượng Sở Ca thật sâu rồi quay người rời đi.
Đợi lão giả đi rồi, Hách Liên Cẩn Du đột nhiên tiến lên.
"Phượng Sở Ca, quả nhiên ta đã coi thường ngươi rồi. Không nghĩ tới đến Vân Thiên học viện ngươi cũng có người quen. Xem ra, bản lĩnh của ngươi quả thật không nhỏ a."
Phượng Sở Ca kéo môi: "Ngươi đây là đang tức giận chính mình không có khả năng này? Được rồi, tài nghệ không bằng người cũng không cần tự ti như vậy."
Nàng nhếch môi, quay đầu nhìn ba thị nữ sau lưng: "Chúng ta trở về phòng đi."
Hách Liên Cẩn Du đứng nguyên tại chỗ nhìn theo bóng lưng Phượng Sở Ca, đáy mắt hiện lên thần sắc khác thường..
Cũng chính thời điểm này, bên cạnh thoáng vang lên thanh âm e lệ.
"Xin hỏi, ngươi là Tam vương gia Thiên Khải quốc sao?"
Hắn gật đầu: "Đúng vậy."
Mộ Dung Tịnh càng thêm ngượng ngùng: "Trước sớm nghe nói Tam vương gia Thiên Khải quốc đứng thứ năm trong bảng mỹ nam của đại lục. Hôm nay vừa thấy, quả thật như thế. Vương gia cũng muốn vào Vân Thiên học viện sao?"
Cảm giác được nữ tử trước mắt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038640/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.