"Lần này vào Vân Thiên học viện, biểu muội ngươi cùng Tam hoàng huynh khẳng định có thể cùng đi."
Đáy mắt Phượng Sở Ca hiện lên vài phần trêu tức. "Mượn Ngũ vương gia cát ngôn."
"Biểu muội ngươi nhất định cũng được, ta tin tưởng ngươi. Đúng rồi.. Về sau cứ trực tiếp gọi biểu ca đi, bằng không cũng quá lạnh nhạt rồi."
Phượng Sở Ca câu môi.
Bọn họ rất quen thuộc sao?
Hình như mới chỉ tiếp xúc hai lần thôi a!
Thấy thần sắc Phượng Sở Ca, Hách Liên Tử Hiên cũng không tự đòi mất mặt, hắn giương môi lên: "Vậy biểu muội, ta đi trước.."
"Ừ, Không tiễn." Phượng Sở Ca ngồi một bên, nhàn nhạt nói.
Khoé môi Hách Liên Tử Hiên mạnh mẽ run lẩy bẩy.
Biểu muội của hắn thật sự quá không cho người mặt mũi!
Hôm nay hắn vẫn may mắn, nếu là Hách Liên Cẩn Du ở chỗ này, Phượng Sở Ca cũng dùng thái độ như vậy đối đãi, dựa vào tính tình Hách Liên Cẩn Du nhất định sẽ nháo ra nhiều chuyện.
Hách Liên Tử Hiên khẽ lắc đầu, tiếp tục bước ra ngoài.
Đợi Hách Liên Tử Hiên đi rồi, Tử Lan cười nói: "Ngũ vương gia tốt hơn nhiều so với Tam vương gia, thế nhưng mà tựa hồ không được thông minh."
Phượng Sở Ca cười nhẹ: "Quản hắn làm gì?"
Nàng đứng thẳng người đi vào bên trong, nhìn A Trần đứng bên cạnh.
"Tiểu Trần Trần, ngươi đứng chỗ này làm gì? Cữu cữu ngươi đâu rồi?"
A Trần lại khoanh tay trước ngực, quay đầu lại: "Hừ, thừa dịp ta không có ở đây, ngươi lại chọc đến hoa đào."
"..."
Khoé mắt Phượng Sở Ca run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038630/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.