Tô hoàng hậu há lại không rõ ý trong lời nói của Phượng Sở Ca?
Tính tình Hách Liên Cẩn Du, Tô hoàng hậu vẫn rõ ràng.
Kỳ thật bản tính hắn không xấu, chỉ là làm người rất ngoan cố, một khi là sự tình hắn đã nhận định hắn tất nhiên sẽ sống chết cùng đối phương nói lý.
Cũng tỷ như hiện tại, hắn cho rằng Phượng Sở Ca không phải người tốt lành gì.
Nghĩ đến điều này, Tô hoàng hậu thở dài. "Chỉ tiếc Cẩn Du không có đôi mắt tinh tường."
Thật lâu sau, Tô hoàng hậu mới thả Phượng Sở Ca rời đi, "Hôm nay ngươi cũng đủ mệt rồi, hãy về trước đi. Nhớ chăm sóc tốt bản thân mình, về sau nếu có gặp chuyện gì khó khăn cứ đến gặp cữu mẫu.. Năm đó, cữu mẫu cùng mẫu thân ngươi là bằng hữu tốt nhất đấy."
Nhắc tới Kiến Đức năm đó, Tô hoàng hậu dừng lại một chút.
Phượng Sở Ca không bỏ qua tiếc hận dưới đáy mắt Tô hoàng hậu.
Trong trí nhớ của nàng, mẫu thân của thân thể này chưa từng có một lần tươi cười, cả ngày luôn buồn bực không vui, cuối cùng lâu dần thành tật, tiếc hận mà chết.
Tô hoàng hậu thở dài, "Ta cũng không lưu ngươi lại được rồi, ngày sau nhớ tiến cung thăm ta."
Phượng Sở Ca gật đầu cười, "Sẽ, có cơ hội, Sở Ca nhất định sẽ thường xuyên đến thăm người.."
Khách khí vài câu, lúc này Phượng Sở Ca mới ra khỏi hoàng cung.
Vẫn ngồi trên cái xe ngựa lúc đến.
Tử Lan lái xe bên ngoài, bên trong, Phượng Sở Ca cùng A Trần ngồi một bên.
Trên đường đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038611/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.