Gả gà gả heo gả chó cũng không gả cho hắn, lời này tương đương nói Hách Liên Cẩn Du ngay cả heo chó cũng không bằng?
Sắc mặt Hách Liên Cẩn Du lạnh lẽo. "Phượng Sở Ca, không phải ngươi thì ai?"
Phượng Sở Ca nhướng mày, "Ta còn cảm thấy là ngươi đây! Nói không chừng là Tam vương gia ngươi cầm mỹ nhân say thừa dịp mọi người không chú ý hạ xuống."
Hách Liên Cẩn Du không muốn cho Phượng Sở Ca cơ hội phản lại, cắn răng quát: "Phượng Sở Ca, ngươi nói hươu nói vượn!"
"Vương gia đây là nổi giận? Ta có thể lý giải đây là thẹn quá hóa giận không?"
"Ngươi.." Hách Liên Cẩn Du tức giận cùng cực, hắn còn muốn nói thêm điều gì, Thiên Khải đế đã vuốt vuốt huyệt thái dương, khoát tay áo..
"Được rồi.. Đừng có lại náo loạn." Nói xong, nhìn Lâm Mộ đang dò xét xung quanh. "Lâm Mộ, có phát hiện gì sao?"
"Hoàng thượng.. Trên tay vị cô nương này có dính một ít mỹ nhân say, có lẽ.. mỹ nhân say xác thực xuất phát từ trên tay nàng."
Thiên Khải đế nhắm mắt..
"Nói như vậy, dược này do chính nàng ta tự hạ đúng không?"
"Hồi hoàng thượng, trước mắt không loại trừ khả năng này.." Lâm Mộ cúi đầu nhàn nhạt nói.
Lời này khiến bốn phía lại nổi lên xôn xao.
"Mỹ nhân say vậy mà lại do chính nàng ta tự hạ?"
Vậy..
Nghĩ đến những điều này, những người bên cạnh cùng nha hoàn thị vệ bốn phía nhịn không được nở nụ cười.
Vẻ mặt Vân gia chủ đỏ bừng, vạn lần chưa từng nghĩ đến Phượng Thiển Tuyết vậy mà làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038609/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.