Mèo con vẫn tiếp tục động tác, trên mặt Thuỷ Ngọc Nhi đã ẩn ẩn có máu tươi chảy xuống.
Phượng Sở Ca thấy sự tình huyên náo không sai biệt lắm, lên tiếng: "Tốt rồi, trở về!"
Mèo con vừa nghe lời Phượng Sở Ca, lúc này mới ngừng lại.
Nó từ trên mặt Thuỷ Ngọc Nhi đi xuống, cuối cùng đứng trên bụng nàng ta, lau sạch những móng vuốt lên người nàng, đến khi móng vuốt hoàn toàn sạch sẽ, lúc này mới đứng dậy, lần nữa nhào vào ngực Phượng Sở Ca.
Sau khi trở lại bên Phượng Sở Ca, mèo con làm như chuyện gì cũng không phát sinh, nó quơ quơ móng vuốt, lần nữa miễn cưỡng nháp một cái, tiếp tục tựa vào người Phượng Sở Ca, hai mắt nhắm nghiền thiếp đi..
Những động tác này triệt để chọc cười Phượng Sở Ca cùng ba người bên cạnh.
Thuỷ Vô Tích căn bản không rảnh bận tâm điều này, sớm đã bị biến cố đột ngột phát sinh làm cho cả kinh sững sờ tại chỗ. Cho đến khi thấy trên mặt Thuỷ Ngọc Nhi chảy máu, lúc này mới sợ hãi bước đến.
"Ngọc Nhi, Ngọc Nhi, ngươi không sao chứ?"
Lúc này, trên mặt Thuỷ Ngọc Nhi đầy vết máu do mèo con cào lên.
Nàng chỉ cảm thấy trên mặt từng đợt đau nhức nóng rực.
Đưa tay lên sờ, trên tay nhất thời nhiễm lên những vết máu.
Thuỷ Ngọc Nhi sắc mặt đại biến.
Nàng ta đứng dậy gầm nhẹ về phía Phượng Sở Ca.
"Các ngươi chờ đó cho ta, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"
Nhìn bộ dáng Thuỷ Ngọc Nhi như thể phát điên, Phượng Sở Ca nhướng mày: "Kỳ thực, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038582/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.