"Đúng không A Trần? Tiểu thư cùng đệ nhất mỹ nam tử kia rất xứng đôi a."
"Ân, rất xứng đôi!" A Trần nặng nề gật đầu.
Thấy bọn họ như vậy, Phượng Sở Ca bất đắc dĩ lắc đầu, bọn này thật dở hơi, thật sự là càng ngày càng không có tiết tháo.
"Đều đi ngủ đi thôi, sáng mai ta còn có chính sự muốn làm."
"Chính sự? Chính sự gì?" Tử Lan hỏi rõ.
Nụ cười mới nở trên mặt lúc này chậm rãi tán đi. Nghĩ tới tối nay Phượng Triêu Dương phái người đến đánh lén nàng, thần sắc Phượng Sở Ca càng lạnh xuống. Thật không dám tưởng tượng, nếu lúc trước không phải Đế Tuyệt Trần xuất hiện, có phải nàng sẽ chết trong tay bạch y lão giả kia hay không!
Phượng Sở Ca nheo mắt lại, thật lâu sau câu môi cười: "Đòi nợ!"
"Tốt, chuyện đòi nợ này ta thích làm nhất!" Ba thị nữ thừa chỉ số bạo lực nghe xong nhất thời hưng phấn lên.
Ngày hôm sau, ánh nắng vàng rực rỡ, bầu trời xanh thẫm tuyệt đẹp.
Sáng sớm, Phượng Sở Ca đưa theo ba thị nữ đi về hướng gian phòng Phượng Triêu Dương.
Gian phòng Phượng Triêu Dương đóng chặt, nhưng từ bên ngoài có thể dò xét được khí tức của hắn, Phượng Sở Ca biết rõ Phượng Triêu Dương đang ở đâu.
"Phượng gia chủ, thời hạn hai ngày đã đến rồi, còn nhớ rõ trước đó chúng ta đã nói sao? Hoàn trả tất cả những vật thuộc về ta.."
Trong phòng, Phượng Triêu Dương co rút một bên, sau khi nghe Phượng Sở Ca nói, cả người trở nên tái nhợt.
Hôm qua hắn thật sự đi cầu Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038570/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.