"A Trần muốn lớn lên.." Phượng Sở Ca nheo mắt, cười nói.
Ba người sau lưng hoảng sợ trừng lớn mắt: "Tiểu thư, dùng đan dược lớn lên sao, làm sao có thể?"
Phượng Sở Ca chỉ cười không nói nhiều. "Dù sao ta cũng muốn hai dược liệu cuối cùng."
Tử Lan, Bích La, Lục Trúc ba người hai mặt nhìn nhau, đáy mắt các nàng đều lộ vẻ bất đắc dĩ.
Quả thực giá cả hai món cuối cùng rất cao, nhưng dù vậy, Phượng Sở Ca vẫn đoạt chúng tới tay, tổng cộng bỏ ra 140 vạn lượng bạc.
Một trăm bốn mươi vạn lượng, đây đã đủ cho một đại gia tộc chi tiêu một năm rồi, cũng chỉ Phong Nguyệt Lâu sở hữu dưới trướng nhiều sản nghiệp quý giá mới thu thập như vậy.
Hội đấu giá cả nửa ngày cũng đã kết thúc, lúc trở về trời đã tối đen.
Màn đêm buông xuống, trăng tròn treo cao trên bầu trời.
Ánh trăng rằm rất sáng.
Ánh trăng lóa mắt trút xuống trên những viên đá đầu đường làm phản xạ một chút hào quang.
Ý định ban đầu của Phượng Sở Ca là sau khi lấy được tất cả vật thuộc sở hữu của mình thì lập tức ly khai Phượng gia, cho nên hiện tại nàng vẫn không thể sống ở chỗ này.
Vừa vào Phượng phủ, lông mày Phượng Sở Ca có chút nhăn lại.
Đêm hôm nay tựa hồ tựa hồ yên tĩnh có chút khác thường rồi.
Bốn người xẹt qua không trung rơi vào trong sân nhỏ Phượng gia.
Ngay khi họ đứng lên, bốn phương tám hướng truyền tới một trận khí thế cực kỳ cường đại.
Mấy người rùng mình một cái.
Lại thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038565/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.