"Sở Ca, trở về đi, lúc trước là phụ thân không đúng, nếu con đã trở về, phụ thân liền đem tất cả tài nguyên tốt nhất Phượng gia cho con."
Một thiên tài có thiên phú cao như thế, nếu truyền ra ngoài, tại Thiên Khải thậm chí toàn bộ đại lục, địa vị Phượng gia hắn tất nhiên sẽ được tăng lên.
Phượng Sở Ca đã biết rõ Phượng Triêu Dương vô sỉ, nhưng không biết Phượng Triêu Dương sẽ vô sỉ đến trình độ này.
Nếu nàng là củi mục thì muốn giết nàng.
Nếu không phải củi mục thì cực lực lôi kéo nàng.
Người như vậy chỉ có một câu để hình dung, đó là..
Không biết xấu hổ vô địch thiên hạ.
Phượng Sở Ca cười lạnh nhìn Phượng Triêu Dương: "Phượng gia chủ nói đùa gì vậy, ta ở đâu có phụ thân?"
Từ lúc Phượng Triêu Dương đuổi Phượng Sở Ca ra khỏi Phượng gia, Phượng Sở Ca liền cùng Phượng gia không một chút quan hệ rồi.
Hiện tại sở dĩ nàng ở lại Phượng phủ đơn giản là vì thay thân thể này lấy lại công đạo thôi, sau đó lấy lại hết thảy mọi thứ thuộc về Phượng Sở Ca.
Dù thế nào cũng không thể để tiện nghi cho kẻ khác.
Bây giờ, Phượng Triêu Dương không quản được gì nữa, hắn chỉ trách lúc trước quá cực đoan đuổi Phượng Sở Ca ra ngoài.
Thế nhưng mà, hắn nào đâu biết rằng ngày sau Phượng Sở Ca sẽ trở thành thiên tài như ngày hôm nay?
Nếu sớm biết như vậy, hắn vô luận thế nào cũng sẽ không đi con đường này.
"Ca Nhi, cha sai rồi, cha hướng con dập đầu xin lỗi.."
Phượng Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038563/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.