Sau khi biết đứa nhỏ thứ hai của Mạnh Vân là con trai, A Uyển rốt cục cũng yên tâm.
Tuy nàng không để bụng sinh con trai hay con gái, nhưng do ảnh hưởng từ quan niệm của thời đại, cho rằng Thái tử phi phải cần mấy đứa con trai mới tốt. Khi sinh đượchai đứa con trai, lúc này Mạnh Vân mới xem như đứng vững, địa vị của Thái tử phi cũng càng được củng cố, các triều thần liên quan đến Thái tử cũng có thể an tâm hơn.
Lạinois, A Uyển chỉ cần nhớ tới ngay cả sinh đứa con nhiều ít cũng là một loại phương thức để củng cố địa vị, liền cạn lòi với việc này, cũng không nói nên lời với những vị đại thần lo lắng quá mức cho việc Thái tử và Thái tử phi phải sinh bao nhiêu đứa con. Nhưng cẩn thận ngẫm lại, với trình độ y học thời đại này mà nói, lại cảm thấy cách nói này quả thật cũng có chút đạo lý, thật sự không biết nói gì cho phải.
Cùng với tin tức Mạnh Vân sinh hạ con thứ hai, thư của kinh thành và thành Dương qua đây, sau khi A Uyển xem từng cái, trên mặt không nhịn được lộ vẻ cười nhẹ.
Tất cả đều bình thường.
Cuộc sống của cha mẹ ở kinh thành đều bình thường, nhưng sau khi Mạnh Hân theo Thẩm Khánh đi Tây Bắc, với tính cách trời sinh lạc quan này của nàng ấy, rất nhanh đã thích ứng được với cuộc sống ởTây Bắc, hơn nữa so với chịu trói buộc ở kinh thành, khoảng trời Tây Bắc rộng lớn, trời đất tự do, dường như càng thích hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383817/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.