Sau khi từ biệt mọi người trong phủ Trưởng Công chúa Khang Bình, A Uyển nói với Thụy Vương phi một tiếng, sau khi được có được sự đồng ý của mẹ chồng, liền thân thiết kéo mẹ Công chúa về nhà.
Vệ Cẩn vô cùng luyến tiếc nàng nhưng cũng biết đại tẩu về nhà ngoại thăm cha mẹ, mình không thể theo tới, bỗng chốc có chút rầu rĩ không vui, hi vọng A Uyển sớm trở về.
Thụy Vương phi thở dài khi thấy bộ dạng ngốc nghếch của con gái, lúc trước bà rất vui vì con gái mình hòa thuận với A Uyển, nhưng giờ bà thấy rằng con gái mình quá phụ thuộc vào A Uyển, lại phải lo lắng về việc con riêng của mình sẽ tức giận khi trở về, phải đối phó với con gái ngốc nghếch này, quả đúng là khiến người ta đau đầu mà.
Chưa kể, Thụy Vương phi rất hiểu rất rõ tâm lý của Vệ Huyên, e rằng trên đời này đến cả người làm cha như Thụy Vương cũng không hiểu rõ đức hạnh của Vệ Huyên bằng mẹ kế Thụy Vương Phi được, tuy là A Uyển là vì bênh vực người mình mà bỏ qua cái không tốt của Vệ Huyên, chỉ có Thụy Vương Phi là người nhìn khách quan và rõ ràng nhất, thậm chí biết rằng tất cả sự thay đổi của Vệ Huyên đều bắt đầu từ một trận bệnh nặng năm sáu tuổi.
Mặc dù không nói chuyện kỳ
lạ nhưng nhiều lúc lại tin tưởng chắc chắn có thần tồn tại, Vệ Huyên lúc trước không che giấu sự thay đổi của mình ở trước mặt bà, quả thực dọa bà sợ, cuối cùng vẫn bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383758/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.