Việc mua đất không vội, bởi vì đề cập đến rất nhiều thứ kia, ít nhất còn muốn xem nơi đó, cũng không phải là đất chỗ nào đều mua một mạch bừa bãi, ở giữa còn có rất nhiều chuyện phải chú ý.
Tuy rằng mua đất là chuyện lớn, nhưng những thứ này bởi vì dùng bạc hồi môn của nàng để lo liệu, bị người ta đã biết cũng chỉ là tưởng rằng nàng muốn kiếm chút tiền mua son phấn, hơn nữa nàng chọn nơi nào không tốt lại lựa chọn phương Bắc lạnh khủng khiếp kia, tặng không cũng ai muốn, đều cho rằng nàng đương nhiên là người không có mắt mua bán, không chừng là tiền nhiều đến nóng tay, nữ nhân nhà người ta không hiểu chuyện thì thôi, không ai sẽ nói gì về chuyện này, cũng không bị cho là chói mắt.
A Uyển và nha hoàn trao đổi một chút, phát hiện mấy nha đầu cũng không xem trọng mảnh đất phương Bắc này, dáng vẻ rất lo lắng khi nàng bỏ tiền ra, trong lòng bất đắc dĩ, chỉ đành tạm thời trước gạt chuyện này sang một bên, quyết định ngày nào đó tìm được cơ hội hỏi thăm rõ ràng.
Nàng cũng là người cố chấp, đã cho rằng dù đầu rơi máu chảy, cũng phải làm đến cùng, hơn nữa mua ở đất ở nơi nghèo nàn người bên ngoài cũng không muốn gây sức ép, cũng không xem là chuyện lớn gì.
Nghĩ đến lời Vệ Huyên, có thể là vài năm nữa phương Bắc sẽ có chiến sự, A Uyển lại sờ xuống vòng tay.
Quên đi, vẫn nên làm! Cùng lắm thì nàng làm người nhiều tiền bỏng tay!
Sau khi hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383756/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.