Vệ Huyên đi vào viện chỗ ở của Trưởng Công chúa Khang Nghi và Phò mã trong Bá phủ, còn chưa kịp đợi người tới dẫn đường cho, hắn liền chạy về phía nơi ở của A Uyển như vô cùng quen thuộc.
Đối với nơi này, từ lâu hắn đã quen với nó như hậu viện của chính mình.
Dư ma ma trong lòng âm thầm kinh ngạc, luôn cảm thấy có cái gì không đúng, thấy đứa trẻ vội vàng chạy nhanh như vậy, bà liền chạy theo sau. Hai thị vệ cùng đi với Vệ Huyên đương nhiên không vào được nơi ở của gia nữ ở hậu viện, đành phải chờ trước cổng viện, nhưng quà lại do thị vệ cầm, Dư ma ma đành phải đưa hai tên thị vệ và nha hoàn đi vào cùng.
Dư ma ma cũng không biết Thế tử Thụy vương này mang theo quà gì tới, nhìn có vẻ rất cao quý.
Trong phòng, khi A Uyển đang phân vân không biết có nên trực tiếp nằm xuống để tránh gặp Vệ Huyên hay không, thì tên đó đã xông vào, trực tiếp lao đến.
“A Uyển, ta tới thăm nàng đây, nàng có vui không?”
Nghe thấy giọng nói đầy hưng phấn đó, A Uyển lẳng lặng liếc hắn một cái, không nói lời nào.
Vệ Huyên liền nhào tới, dựa vào giường, sau đó kiễng chân lên, nhanh chóng cắn má nàng, A Uyên chưa kịp phản ứng gì, liền nhảy ra khỏi giường rồi quay về phía Trưởng Công chúa Khang Nghi, mỉm cười dễ thương và nói: "Bái kiến Cô mẫu."
Trưởng Công chúa Khang Nghi: “……”
Trưởng Công chúa Khang Nghi tuy rằng có kế hoạch muốn dạy dỗ Vệ Huyên trở thành người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383660/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.