Chương 82:
(Translator: Poinsettia)
Vệ Huyên được lệnh phải đóng cửa ăn năn trong một tháng, nên tự nhiên hắn không thể chạy lung tung như trước nữa, đến cả gặp A Uyển cũng không được, nếu không thì còn gọi là đóng cửa ăn năn sao?
Đương nhiên, Vệ Huyên vẫn luôn cố ý, hắn đương nhiên có thể lẻn trốn ra ngoài, những loại chuyện như này luôn là chuyên môn của hắn. Tuy nhiên, để ngăn chặn hắn làm điều phản nghịch đó, Thụy vương đã huy động tất cả các lính canh của cung điện, bao vây Tùy phong viện nơi Vệ Huyên ở, và đảm bảo rằng ngay cả một con ruồi cũng không thể bay ra ngoài. Nếu như có ai đó không biết, nhìn thấy trận chiến này, còn tưởng rằng Thụy vương đang giam lỏng con trai mình.
Không có gì lạ khi Thụy vương lại hung hãn như vậy. Thực sự là con trai hắn chạy trốn quá giỏi. Ngay cả khi hắn cử lính canh đến bao vây Tùy phong viện, con trai của hắn vẫn có thể bỏ chạy mà không hề hay biết, nếu điều đó không phải do Thế tử Thụy vương quay lại từ lối vào của Tùy Phong viện, các thị vệ chỉ biết mở to mắt, không biết rằng hắn ta thực sự chạy ra ngoài dưới mắt của những tên thị vệ này.
Vì lý do này, Thụy vương lại một lần nữa mắng các lính canh không biết canh chừng, những lính canh tội nghiệp suýt khóc vì bị làm sai, họ rõ ràng là rất có lương tâm và chăm chú nhìn Tùy Phong viện, thậm chí không để một con ruồi bay ra ngoài, làm sao họ biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/383576/chuong-82.html