Chương 30
Editor: Vermouth
Chờ Vệ Huyên đi vào cửa thư phòng, lúc nhìn thấy cảnh bên trong, ánh mắt hắn suýt chút nữa biến thành màu đỏ như mắc bệnh đỏ mắt.
Thật ra hai người trong thư phòng không làm gì cả, bọn họ vẫn là trẻ con, chỉ ngồi ở trên giường một người đang ăn bánh ngọt, một người đang đọc sách, tuy không giao lưu nhưng chẳng hiểu sao xung quanh lại có cảm giác ấm áp hòa hợp.
Chí ít theo Vệ Huyên thấy là vậy, hắn đã chẳng để ý đến những nha hoàn hầu hạ bên cạnh, chỉ cảm thấy cảnh quen thuộc này quá mức chói mắt.
"Thế tử?"
Cái đuôi nhỏ tận tụy tận trung Lộ Bình đi theo nhỏ giọng gọi một tiếng, cậu đứng ngay sau Vệ Huyên, nhìn thấy tiểu chủ tử đứng bất động ở trước cửa thư phòng, nhịn không được nhìn vào trong, nhìn nhanh trong phòng một chút thì cảm giác không ổn, quay đầu nhìn qua, quả nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thế tử nhà hắn có chút vặn vẹo, con mắt cũng hơi đỏ lên, bộ dạng này mà để cho người ta nhìn thấy thì sẽ sợ mất mật.
Chí ít Lộ Bình đi theo Vệ Huyên gần một tháng, vẫn chưa quen lắm với vị Thế tử tôn quý thỉnh thoảng có dáng vẻ quỷ dị này, cậu tuổi còn nhỏ không hiểu rõ vì sao. Nhưng bởi vì cậu là cô nhi từ khi ra đời, thói đời nóng lạnh, trải qua nhiều chuyện, tâm trí cũng trưởng thành sớm, nhưng có đôi khi phát hiện vị Thế tử kim tôn ngọc quý này hình như còn trưởng thành sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/383524/chuong-30.html