Edit: Hàn Ngọc
Beta: Đào Mai
Những ngày tiếp theo, ngày ngày Vệ Huyên vẫn chạy đến phòng của A Uyển, bất chấp mưa gió.
Thụy Vương mỗi lần nhìn thấy hắn hào hứng rời đi, có lúc sẽ cảm thấy nhi tử này hình như là sanh ra vì Trưởng công chúa Khang Nghi vậy, tâm hơi cảm thấy bị bế tắc, nên xoay người nhắm mắt làm ngơ.
Có thể là vì hai nhà đã định ra hôn ước, cho nên trưởng bối hai nhà cũng không giống như lúc trước mỗi người vùi mình ở trong thuyền ít có trao đổi qua lại.
Thời gian này Thụy Vương phi cứ cách năm ba ngày liền đến tìm Trưởng công chúa Khang Nghi tâm sự một chút, hoặc là bàn luận một chút việc trong kinh thành hiện đang lưu hành các loại quần áo đồ trang sức nào, hai nữ nhân chung đụng cũng được coi là hòa hợp.
Mấy ngày nữa, thuyền sẽ đến kinh thành, nghĩ đến rất nhanh liền có thể rời khỏi khoang thuyền được vào ở lại trong những căn phòng bình thường, tâm trạng của mọi người cũng tốt hơn rất nhiều.
Mặc dù đi thuyền cũng không khác biệt lắm, nhưng mà rốt cuộc không gian hoạt động có hạn, có những lúc gió lớn một chút, thuyền sẽ lay động, cũng có chút khó chịu.
Một hôm vào buổi trưa, Thụy Vương phi dắt Vệ Huyên cùng tới.
Sau khi Vệ Huyên thỉnh an phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi, liền vội vội vàng vàng dẫn theo Lộ Bình đi tìm A Uyển.
Trưởng công chúa Khang Nghi mỉm cười đưa mắt nhìn hắn chạy đi, cũng không ngăn trở.
Tựa hồ từ sau khi hai nhà quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/383513/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.