Edit: Hàn Ngọc
Beta: Đào Mai
Vệ Huyên tuy rằng rất muốn cả ngày đều ở bên cạnh A Uyển, chỉ tiếc thân thể A Uyển không khỏe, một ngày cần thời gian nghỉ ngơi còn nhiều hơn so với hắn bệnh nhân còn cần tĩnh dưỡng, dù tiếc đến đâu cũng phải rời đi, để A Uyển có thời gian nghỉ ngơi.
Ừ, kiên nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng!
- " A Uyển, đệ về trước, ngày mai sẽ trở lại thăm tỷ. "
Vệ Huyên lôi kéo bàn tay đồng dạng nhỏ bé mũm mĩm của nàng nói.
A Uyển thực sự là đối với dáng dấp dính người của hắn mà đau đầu, nàng không biết nguyên lai mình lại hấp dẫn tiểu hài tử như thế.
Hơn nữa nàng bởi vì thân thể không được khỏe, cả ngày đều là ngồi yên một chỗ, hắn bồi tiếp nàng ngồi là có ý gì? Cũng may là một hài tử sáu tuổi có thể ngồi yên được.
- "ừm, đệ đi về nghỉ trước thôi." tốt nhất không nên tới nữa!
Nghe giọng nói hài đồng mềm nhũn của nàng, rõ ràng là giọng nói của nữ đồng thật đáng yêu, nhưng một bộ dáng dấp Lão thái thái không có chút rung động nào, Vệ Huyên trong mắt lướt qua vài tia kỳ dị, rất nhanh liền che giấu dưới vẻ ngây thơ không chút tì vết.
Hắn thật sự rất chờ mong bọn họ nhanh chóng lớn lên, chờ mong dáng dấp lớn lên của nàng, sau đó là có thể lấy nàng về nhà cầm cố bên trong, ai cũng không cho nhìn thấy nàng!
Chờ rời khỏi sân viện của Trưởng công chúa Khang Nghi, Vệ Huyên nguyên bản vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/383507/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.