Edit: Hàn Ngọc 
Beta: Hằng Lê, Đào Mai 
Thụy Vương Thế tử tỉnh lại, mọi người trong viện đều thở phào một hơi, nha hoàn bà vú cùng tùy tùng đều cảm thấy sinh mệnh của bản than đã được bảo đảm. 
Cũng không phải sao, nếu là Thế tử chết trẻ ở bên trong quan dịch này, không chỉ Thụy Vương bi thống đánh giết hạ nhân hầu hạ không chu đáo Thế tử, vị thái hậu ở trong cung còn không biết sẽ nổi trận lôi đình ra sao. 
Vì lẽ đó Thế tử thoát khỏi cơn nguy hiểm, để cho bọn họ những người luôn phục vụ chủ nhân mà nói, đây là việc vui lớn, làm việc đều lanh lợi hơn mấy phần. 
Chỉ hy vọng vị tiểu tổ tông này nhớ kỹ lần giáo huấn này, lần sau đừng tiếp tục giày vò mọi người như vậy. Hơn nữa Thế tử lần này bệnh đến lợi hại, cũng coi như là đã chịu tội. 
Phu thê Thụy Vương cũng thật cao hứng, Thụy Vương tự mình dặn dò hạ nhân làm chút đồ ăn dễ tiêu cho nhi tử một ngày một đêm chưa ăn gì của ông. 
Nhìn dáng vẻ Vương phi từ ái lau mặt cho nhi tử sinh bệnh suy yếu, trong lòng ông khá là tự đắc,. 
Nhìn cảnh vợ con tình cảm như vậy rất dễ dàng làm cho trong lòng nam nhân sản sinh cảm giác thỏa mãn. 
Mà để Thụy Vương càng cao hứng chính là, lần này nhi tử bị bệnh thành như vậy, hẳn là rất khó chịu, nhưng nhi tử lại không như dĩ vãng làm ầm ĩ đến khiến mọi người không được an ổn. 
Ngoại trừ lúc trước tìm Lộ Bình thì ngữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/383499/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.