Edit: Mavis Clay
Kéo rèm cửa, hoàn toàn đóng kín căn phòng với bên ngoài. Bốn góc giường đặt rất nhiều khối băng, theo Mộc Phỉ đoán, nếu cổ độc của Viên Y Vân phát tán giữa ngày hè nóng bức lại rét căm căm thế này, con cổ trùng này lúc thì lạnh lúc thì nóng, giữ nhiệt độ bình thường mới có thể giảm bớt đau đớn cho Viên Y Vân.
Lúc Mộc Phỉ đi vào cũng thấy có chút mát mẻ, chóp mũi còn nghe mùi thảo hương nhàn nhạt, đây là hương nhang nàng điều chế đặc biệt cho Viên Y Vân, giúp hóa giải đau đớn cho nàng.
Lúc này nhang thảo dược đang được đốt trong lồng đèn treo dưới mái hiên phía đối diện ở dưới là từng khối băng, hương nhang đi qua khối băng lạnh lẽo có thể đạt được tác dụng tốt nhất.
"Nàng ấy ra sao rồi?" Mộc Phỉ đi tới bên giường, thấy Viên Y Vân đang nằm đó nhắm hai mắt ngủ say, từ chân mày khẽ nhíu có thể thấy nàng đang cố nhịn chịu khổ sở.
Vì khoảng cách nam nữ, Yên Bản không rời đi cũng không dám đứng quá gần, hắn chỉ đứng một bên hỗ trợ. Nghe thấy câu hỏi của Mộc Phỉ, Liễu Nhiễm đứng lên rầu rĩ nói: "Ngủ li bì, người rất kiên cường, có lúc cảm thấy nàng tỉnh táo, có lúc lại hôn mê, nhưng nàng không hề kêu lên bất cứ tiếng nào, dù đôi môi có bị nàng cắn ứa ra máu cũng không hề có một tiếng kêu đau."
Vẻ mặt của Yên Bản hiện lên vẻ khổ sở, hắn đang đau lòng cho tiểu như nhà hắn.
Mộc Phỉ gật đầu, thu hồi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634659/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.