Trời đã tối hẳn xuống, có thể giờ phút này phòng nghỉ ở hoàng cung đã thắp đèn, trước phòng là sân rộng bao la, trên vách tường là dạ minh châu, lục quang yếu ớt chiếu rọi trên mât đất tạo thành một bầu không khí uy nghiêm.
Viêm Dục nhìn Mã công công dẫn hắn tới phòng nghỉ, hắn cũng không phải là lần đầu tiên tiến cung, nhưng lần đầu tiên phát giác được một cỗ ám khí bao phủ hắn, giống như, chỉ cần sơ ý liền muốn nuốt hắn vào trong bụng.
"Bệ hạ, công tử Viêm gia đến rồi." Mã công công thay đổi không khoa trương như trước, cúi người thông báo.
Chỉ nghe âm thanh trầm ổn chứa mấy phần uy áp truyền ra:
"Tuyên."
Mã công công "Vâng" một tiếng, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, thủ thế "mời" Viêm Dục vào.
Viêm Dục vẫn lạnh nhạt như cũ, chân thẳng tắp vững vàng bước qua cửa, cửa sau lưng phát ra âm thanh "cọt kẹt" đóng lại, đập vào mắt là ánh sáng chói mắt cùng với khuôn mặt cương nghị của Triêu Anh Đế.
"Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế." Viêm Dục quỳ trên đất dập đầu với Triêu Anh Đế.
"Bình thân, ngẩng đầu." Âm thanh của Triêu Anh Đế trầm thấp chứa chút uy áp, nghe rất là bình thản, giống như không giận mà uy, khí thế như con báo đang nằm chờ con mồi.
Viêm Dục bình tĩnh ngẩn đầu, nhìn Triêu Anh Đế một cái, xong rũ mắt xuống, che kín cảm xúc bên trong:
"Tạ bệ hạ."
"Quả nhiên là tuấn tú lịch sự."
Âm thanh nghe không ra cảm xúc, nhưng Viêm Dục cảm giác được lãnh ý bên trong. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634657/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.