Mộc Phỉ thu ngân châm trong tay lại, dây thần kinh đang căng thẳng dần buông lỏng, cầm khăn lụa lau mồ hôi trên trán Viêm Dục, nàng cười khanh khách giải thích: "Phụ thân, tuần này là bắt đầu đợt trị liệu thứ ba rồi, theo tính toán của con, sau bốn đợt trị liệu là người đã có thể nhớ được đại khái mọi chuyện, trừ chuyện trong lòng người không muốn biết, những chuyện khác đều có thể."
Ánh mắt Viêm Dục hơi lóe, theo bản năng nâng trán của mình, trong thời gian gần đây, rất nhiều hình ảnh vừa xa lạ lại vừa quen thuộc thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu hắn, tựa như quá khứ khiến hắn chẳng thể bắt lại được, nhưng ở trong đầu, hắn đã có thể nhớ lại cuộc sống hồi bé của mình, bao gồm cả thế lực do một tay hắn sáng lập.
Cuối cùng là hình ảnh một người nam tử khí tức cao quí sóng vai cùng hắn, giữa hai người là một cô gái đáng yêu mặc hồng quần, bộ dáng ước chừng khoảng bảy tám tuổi.
Đó là Nghiên Nghiên?
Chẳng biết tại sao, Nghiên Nghiên lại đến ngó nghiêng dưới vách đá, sau đó, thân thể của nàng chao đảo một cái, Viêm Dục không chút nghĩ ngợi nhào tới, hắn và nữ hài tử kia lơ lửng bên vách núi, thân thể trong không trung lung lay không chỗ rơi.
Tiếng khóc và tiếng thét hoảng loạn của nữ hài tử đập vào màng nhĩ, Viêm Dục muốn biết chuyện xảy ra tiếp theo, lại phát hiện nam tử kia và nữ hài tử hắn đang nắm tay đã biến mất không thấy đâu. Hắn tìm khắp đầu cũng không tìm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634622/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.