Một giây trước Kỷ Thanh Y còn dùng sức nhéo chính mình, giây tiếp theo liền ngã vào một ôm ấp rộng lớn ấm áp.
“Y Y.” Từ Lệnh Sâm dán mặt nàng, nhẹ giọng gọi tên nàng: “Nàng thế nào, có nặng lắm không?”
Trong giọng nói đau lòng nùng không hòa tan được.
Thần kinh Kỷ Thanh Y căng chặt lập tức thả lỏng lại.
Là Từ Lệnh Sâm, Từ Lệnh Sâm tới, không còn người nào có thể khi dễ nàng.
Nàng vặn vẹo thân mình, tìm một tư thế thoải mái dựa vào người hắn.
Từ Lệnh Sâm bước chân hơi dừng lại một lát mới tiếp tục đi phía trước.
Hắn thả nàng tới trên giường, bứt ra rời đi, Kỷ Thanh Y lại trảo một cái bắt được ống tay áo hắn: “Từ Lệnh Sâm, ta có chút nóng, chàng sai người mang nước lạnh tới cho ta.”
Trên mặt nàng hồng so với vừa rồi lui một ít, thân mình cũng thoải mái một ít, nhưng bởi vì không nhéo chính mình, cả người vẫn nóng nóng.
Từ Lệnh Sâm rót một ly nước cho nàng, Kỷ Thanh Y uống một ngụm, thế nhưng là ấm, không hiểu sao đột nhiên bực bội: “Ta nói muốn nước lạnh.”
Trong lòng nàng thật sự nóng quá.
Từ Lệnh Sâm thấy nàng kiều kiều khiếp khiếp như mèo cuộn tròn trên giường, đau lòng vô cùng: “Y Y, ngoan, thân mình nàng quá nóng, uống nước lạnh sẽ nghẹn nhiệt trong người, không tốt cho thân mình.”
Hơn nữa lại qua hai ngày, nguyệt sự của nàng sẽ tới, không thể uống lạnh.
Kỷ Thanh Y bắt lấy ống tay áo hắn, nhỏ giọng lầu bầu: “Nhưng mà ta thật sự rất khó chịu.”
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-lam-vinh/1511189/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.