“Thế tử điện hạ...” Bị người bắt quả tang, Kỷ Thanh Y vừa xấu hổ vừa chột dạ. 
Từ Lệnh Sâm lạnh lùng liếc nàng một cái, xoay người đi lên. 
Mặc dù không nói gì, nhưng trên mặt thể hiện rõ sự không vui. 
Trong lòng mọi người đều rùng mình, biết Kỷ Thanh Y đã gây họa rồi. 
Trần Văn Việt đầu tàu gương mẫu, nghiêm nghị nói với bóng lưng Từ Lệnh Sâm: “Thế tử điện hạ, xá muội tuổi nhỏ, đều là người làm ca như ta không đúng.” 
Hắn nói xong liền muốn đi lên lầu giải thích cùng Từ Lệnh Sâm. 
Kỷ Thanh Y ngăn cản hắn: “Việt biểu ca, vẫn là để muội lên giải thích với Thế tử Ninh Vương đi.” 
Bộ dáng Từ Lệnh Sâm trở mặt, Kỷ Thanh Y đã từng chứng kiến qua, nếu hắn thật sự tức giận thì làm sao có thể để Việt biểu ca nói thay nàng. 
“Không được!” Trần Văn Việt lên tiếng cự tuyệt: “Ta là ca ca cua muội, việc này do ta định đoạt.” 
“Đây không phải chuyện do người nào định đoạt, người khởi xướng là muội, Thế tử Ninh Vương cũng nhìn thấy rõ, Việt biểu ca lên rồi không chừng ngài ấy lại nghĩ chúng ta lừa gạt ngài ấy. Vẫn là để muội đi đi, muội là nữ nhi, cho dù ngài ấy không có phong độ cũng không thể đánh muội.” 
“Đúng vậy, Việt biểu ca.”Lê Nguyệt Trừng vốn không nói chuyện cũng lên tiếng: “Thế tử Ninh Vương vô cùng khâm phục Kỷ thúc nên sẽ không làm khó Thanh Y, hơn nữa, không phải Thanh Thái vẫn còn ở đây sao? Nể mặt Thanh Thái ngài ấy cũng sẽ không làm gì Thanh Y 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-lam-vinh/1511132/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.