Lão phu nhân xoa ấn đường, lộ ra mệt mỏi, vẫy vẫy tay nói: “Được rồi, các ngươi cũng đều đi xuống đi.”
Cố thị cùng Tiết Thành đều hành lễ lui ra, mà Chu Phinh Đình đỡ lão phu nhân đứng dậy vào nhà. Chân Bảo Lộ đứng ở tại chỗ, nhìn Vương thị ngồi dưới đất, thấy nàng được Phùng ma ma dắt díu lấy đứng lên. Hai mắt Vương thị phiếm hồng, trước khi đi ra, xoay người hung hăng trợn mắt nhìn Chân Bảo Lộ một cái.
Chân Bảo Lộ không có nhìn bà ta.
Chuyện hôm nay, vốn là bà ta tự tìm.
Nàng không nghĩ tới là, An Quốc công này nhìn lịch sự nho nhã, đối Vương thị lại nhẫn tâm như vậy.
Chân Bảo Lộ sau khi trở về, liền nên làm gì thì làm cái đó. Một buổi trưa trôi qua, Tiết Nghi Phương đang ở nữ học nhận được tin tức, liền xin nghỉ trở về. Nàng đi chỗ Vương thị trước, mà Vương thị đã chuyển đi Thanh Tâm Cư. Nàng lại tìm An Quốc công cầu tình, chỉ là An Quốc công lại không phân nửa dao động.
Đợi lúc Tiết Nghi Phương đến Chân Bảo Lộ Tứ Hòa Cư, mang đôi mắt khóc ửng hồng tiến vào.
Tiết Nghi Phương thút tha thút thít, khóc đến mức không kịp thở: “ Nương ta nói như thế nào cũng gả cho hắn gần hai mươi năm, ngươi nói hắn sao có thể nhẫn tâm đến vậy? Chuyện này là nương ta làm không đúng, nhưng hắn sao có thể tuyệt tình đến vậy...” Tiết Nghi Phương là Minh Châu trên lòng bàn tay An Quốc công phủ, thâm thụ lão phu nhân sủng ái, duy chỉ có nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-lam-hoang-hau/1511825/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.