Tiết Nhượng không phải là người xúc động lỗ mãng, cũng không nghĩ tới, bản thân mình sẽ lại đi so đo cùng với một thiếu niên trẻ tuổi ngây ngô. Hắn thản nhiên nói: "Bất quá là trao đổi với nhau thôi, đa tạ."
Rốt cuộc thì không cần phải đa tạ, trong lòng Từ Thừa Lãng quá là rõ ràng. Hắn vốn là người nổi bật, nhưng trước mặt Tiết đại công tử, cũng vấp phải nhiều trắc trở. Hắn bước nào cũng đuổi tận giết tuyệt, sau khi thắng lại tỏ thái độ lạnh nhạt, cho dù tính tình ôn hòa như Từ Thừa Lãng, cũng không nhịn được suy nghĩ nhiều hơn ---- bản thân mình đến tột cùng là đắc tội với hắn khi nào? Hay hắn muốn lấy mình ra để tạo thanh danh?
Nhưng nghĩ lại, lấy năng lực của Tiết Nhượng, Từ Thừa Lãng hiểu được, nếu hắn thật sự muốn thành danh, cũng không chờ tới bây giờ. Như vậy, không lẽ thật sự nhằm vào mình?
Từ Thừa Lãng chậm rãi đứng dậy, nói: "Kỳ nghệ của Tiết đại công tử, tại hạ chịu thua. Hôm nay đến nơi đây, ta còn có việc." Nói xong, mới nhìn Chân Bảo Lộ ngồi bên cạnh Tiết Nhượng, nói, "Lộ biểu muội, chúng ta đi thôi."
Chân Bảo Lộ xem như đang bị lão thái thái cấm chừng, lúc này đi ra ngoài cũng do lão thái thái nói, liền nhu thuận đứng dậy, nói tạm biệt với Tiết Nhượng và Tống Chấp.
Mà Từ Tú Tâm vốn muốn ở bên cạnh Tống Chấp, nhưng trước mắt cảm xúc của đại ca nhà mình không được tốt, cũng không dám nói thêm cái gì, ngoan ngoãn đi theo.
Mọi người đi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-lam-hoang-hau/1511742/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.