Anh lạnh lùng như vậy, lại tuấn mỹ như vậy, nhưng trước giờ chỉ nhất kiến chung tình với một mình cô vợ nhỏ. Anh là người một tay che trời, tài hoa hơn người, không ngòi bút nào có thể miêu tả hết khí phách của người nam nhân này. Anh cưng nựng cô đến vô biên, cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, ngậm trong miệng sợ tan, cầm trên tay sợ rớt, đối với cô là một mảng nhu tình và đầy cẩn trọng. Cứ ngỡ cuộc đời của hai người sẽ mãi hạnh phúc như vậy. Thật không may, một biến cố lớn đã xảy ra.Cô gặp tai nạn và hôn mê trong một thời gian dài. Sau khi tỉnh lại, hoàn toàn ngây ngốc nhìn người đàn ông đẹp trai này đang cực kỳ vui vẻ mà tâm trạng không khỏi hỗn độn.
Người đàn ông này là ai? Tại sao cô không nhớ đến anh ta? Tại sao anh ta thấy cô tỉnh dậy là liền vui vẻ như vậy? Hàng vạn câu hỏi được đặt ra trong đầu mà không hề có lời giải đáp. Cuối cùng, là duyên hay là nợ? Tình yêu của anh đối với cô, ôn nhu hơn bao giờ hết, ngọt ngào như dòng sữa sơm mát, ôn nhu tựa như đại dương xanh thẳm. Anh tin, anh có thể một lần nữa cảm hóa được trái tim của cô, bằng tất cả tình yêu của anh.