Mấy hôm nay Vân Kiều luôn trưng ra bộ mặt ngoan ngoãn lấy lòng Lãnh Hạo Đông. Hắn nói mặt trời mọc ở đằng tây thì chắc chắn cô phải khẳng định nó mọc ở đằng tây. Hắn nói con gà có bốn chân cô không thể nói nó có hai chân. Hắn là chân lí hắn luôn đúng, bởi vậy Lãnh Hạo Đông chắc chắn trong lòng cô thật sự đã nghe lời hắn, toàn tâm toàn ý ở bên cạnh hắn.
Tối hôm ấy Lãnh Hạo Đông có việc đến đêm mới về, cô dù buồn ngủ tới cỡ nào vẫn căng chặt mắt đợi hắn về. Một giờ sáng hắn cuối cùng cũng xử lí xong công việc liền về nhà với tiểu bạch thỏ của mình. Nghe tiếng xe trước nhà cô chợt bừng tình chạy ra ôm chầm lấy hắn. Lãnh Hạo Đông bất ngờ, cô vậy mà lại thức đợi hắn về. Hắn nhẹ nhàng ôm eo cô khẽ hỏi:
- Sao còn chưa ngủ, em muốn làm phản sao.
Vân Kiều khẽ đảo mắt, cô dùng chất dọng mà ngay cô cũng cũng thấy ớn lạnh:
- Không có anh...tôi không ngủ được.
Lãnh Hạo Đông ngạc nhiên, cô đây là đang làm nũng với hắn sao. Thấy hắn im lặng hồi lâu Vân Kiều hoang mang:
" Lẽ nào hắn nhận ra điều bất thường rồi, mình diễn đâu có tệ tới vậy."
Cô len lén ngẩng mặt nhìn hắn hỏi nhỏ:
- Sao vậy.
Khuôn mặt trắng trắng hồng hồng còn đính thêm hai cái mochi hai bên khiến hắn không kìm lòng mà mắng thầm trong lòng:
" Chết tiệt, Mạc Vân Kiều em đây là muốn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-cua-ong-trum-mafia/2837865/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.