Suốt quãng thời gian ở trên xe Lãnh Hạo Đông vẫn luôn ôm chặt Vân Kiều trong lòng. Hắn sợ chỉ cần nới lỏng tay ra một chút cô liền chạy đi mất, chạy xa khỏi tầm tay của hắn. Tình cảm của hắn đối với cô lớn như vậy tại sao mọi người đều nhìn thấy chỉ riêng cô là không thấy. Khu vườn mê cung mà hắn đích thân tự mình thiết kế cho cô cách khá xa trong tâm thành phố. Nơi ấy khá hoang vu vắng vẻ, hắn muốn nhốt cô trong chiếc lồng vàng của riêng mình hắn.
Khu vườn mê cung này nhìn bề ngoài chỉ là những bức tường cỏ được xếp một cách ngay ngắn nhưng thực tế khi khởi động cơ quan những bức tường có thể di chuyển khiến cho không ai có thể thoát ra. Hắn mất nhiều tâm huyết như vậy chỉ để giữ cô ở lại bên mình. Chiếc xe từ từ tiến vào trong sân Lãnh Hạo Đông bế Vân Kiều trên tay tiến vào trong nhà.
Vân Kiều từ trong cơn hôn mê tỉnh dậy thấy mình đang ở một nơi xa lạ, cô biết rằng dù cho có cố gắng chạy nhanh tới mức nào đi chăng nữa cũng sẽ bị hắn bắt lại. Nhưng cô vẫn cố chấp vẫn luôn tin rằng mình có thể chạy thoát khỏi hắn nhưng sự thật luôn phũ phàng như vậy. Vân Kiều từ từ ngồi dậy liền nghe thấy tiếng kim loại va chạm vào nhau phát lên những âm thanh lạch cạch. Một cảm giác khác lạ phía cổ chân cô liền lật chân lên đập vào mắt mình lại là một chiếc xích sắt bên trong bọc một lớp lông khá mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-cua-ong-trum-mafia/2837846/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.