Suốt đêm hôm đó Vân Kiều nằm trên nền cỏ, toàn thân run lên vì lạnh. Làn sương đêm mỗi lúc một nhiều đem theo khí lạnh thấm dần vào da thịt. Cô co người cố gắng níu giữ một chút hơi ấm còn sót lại. Hơi thở mỗi lúc một yếu dần, tự trách bản thân mình thật ngu ngốc tại sao lại có thể nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy. Hắn ta là ai chứ là tên Lãnh Hạo Đông nổi tiếng tàn bạo mưu mô xảo quyệt. Hắn đời nào lại có thể dễ dàng cho cô thoát như vậy. Cô cứ nằm im trên nền cỏ, biết đâu qua đêm nay cô lại chết vì lạnh, đến khi ấy cô sẽ được giải thoát. Cứ như vậy Vân Kiều đem những suy nghĩ ấy chôn chặt vào lòng mà thiếp đi.
Chiều tối hôm sau Lãnh Hạo Đông hoàn thành xong công việc liền yêu cầu Hàn Tiêu chuẩn bị cho mình chuyến bay nhanh nhất để về nước. Qua chiếc camera mini gắn ở cổ chân cô hắn biết được suốt đêm qua Vân Kiều vẫn luôn nằm ở ngoài vườn. Hắn yêu cầu tất cả mọi người không cần quan tâm đến cô coi như đây là một bài học cho việc lúc nào cũng muốn chạy trốn khỏi hẳn. Lãnh Hạo Đông thật sự muốn nhanh nhanh trở về muốn trừng phạt cô bằng hình thức tàn bạo nhất, hắn muốn cô vĩnh viễn mất đi đôi chân mất đi khả năng di chuyển vĩnh viễn ở bên cạnh hắn. Nhưng sau cùng anh vẫn là không làm được hắn không thể đối xử với người con gái mà hắn yêu sâu đậm như vậy được. Lãnh Hạo Đông không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-cua-ong-trum-mafia/2837843/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.