"Khụ, vị công tử này, bản hầu chỉ có một nữ nhi như vậy, thương yêu còn không đủ, bây giờ lại bởi vì ngươi mà rơi vào nước sông không rõ tung tích, bản hầu vốn nên nể tình việc này xảy ra ngoài ý muốn mà tha thứ cho ngươi, chỉ là... Bản hầu nếu cứ như vậy mà tha thứ cho ngươi vậy thì lại đem nữ nhi đặt ở chỗ nào a, để cho công bằng, hay là đem ngươi đưa cho quan phủ xử trí a."
Tử Kỳ bây giờ không rõ tung tích, người phủ nha cũng sẽ không làm gì hắn, cùng lắm thì chỉ có thể giam hắn một đêm mà thôi, chắc hẳn sau đó Tử Kỳ sẽ trở lại, bản án tự nhiên cũng lập không thành.
Nghe được muốn đi phủ nha lãnh phạt, trái tim treo lơ lửng của Ân Kiệt cuối cùng cũng thả xuống. Với quan hệ của nhà hắn với phủ nha, đi cũng sẽ không bị gì, nếu để cho Tiêu Dao Hầu xử lí, còn không phải sẽ bị lột một lớp da, Đồng Tử Kỳ kia dù sao cũng là nữ nhi duy nhất của ông, ông còn bảo vệ vô cùng chu đáo.
Sợ Đồng Hạc Hiên thay đổi chủ ý, Ân Kiệt vội vàng gật đầu nói: "Vâng vâng vâng, phải, tại hạ liền tự mình đi phủ nha thỉnh tội."
Ân Kiệt quay người rời đi, chỉ còn lại Xuân Đào quỳ trên mặt đất không ngừng khóc, cái dáng vẻ nức nở uỷ khuất kia thật là làm cho Đồng Hạc Hiên càng nhìn càng tức. Nàng ta đi theo cạnh Tử Kỳ nhiều năm như vậy, lại vào thời điểm quan trọng này một chút tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-co-doc/397593/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.